DỰ ÁN DẠY ĐÁNH VẦN Ở CAROLINA PDF. In Email
Chủ nhật, 17 Tháng 4 2016 04:04

Ảnh từ Internet.

 

Tác giả và mục đích nghiên cứu này là gì? Từ thập niên 1960, nhiều chương trình can thiệp chứng minh rằng điểm số trắc nghiệm trí tuệ ở trẻ nhỏ có thể tăng khi tham gia bồi dưỡng, nhưng sự cải thiện trường học không kéo dài lâu. Nghĩa là trong vòng vài năm sau khi hoàn tất chương trình can thiệp, điểm số trắc nghiệm của đứa trẻ vẫn giống như trước khi tham gia. Campbell và Ramey (Campbel & Ramey, 1994; Ramey & Campbell, 1991) thiết kế dự án, dự án dạy đánh vần ở Carolina để tìm hiểu liệu sự can thiệp đại trà, kéo dài có thể tạo ra được sự thay đổi lâu bền hơn hay không.

Làm cách nào các nhà nghiên cứu đánh giá chủ đề quan tâm? Một số trẻ con không hề tham gia bất kì chương trình can thiệp nào. Số trẻ con khác vào học ở trung tâm chăm sóc đặc biệt ban ngày mỗi ngày từ 4 tháng đến 5 tuổi. Chương trình học chú trọng sự phát triển tâm thần, ngôn ngữ và xã hội ở trẻ tuổi ẵm ngửa và kỹ năng chuẩn bị học đọc cho các đứa trẻ những năm trước tuổi đến trường. Một số đứa trẻ cũng tham gia chương trình can thiệp khác trong 3 năm học đầu ở cấp tiểu học. Trong giai đoạn này, giáo viên mỗi tháng thăm nhà của chúng một lần, cung cấp tài liệu để cải thiện kỹ năng đọc và làm toán. Giaó viên cũng hướng dẫn cho bố mẹ biết cách sử dụng tài liệu này để dạy con và cũng hành động trong tư cách người tạo điều kiện thuận lợi giữa gia đình và trường học.

Campbell và Ramey đánh giá tác động can thiệp theo nhiều cách, bao gồm điểm số trong trắc nghiệm tí tuệ, điểm số trắc nghiệm thành tựu và nhu cầu được phục vụ đặc biệt trong trường học của chúng.

Đối tượng tham gia nghiên cứu là ai? Lúc đầu dự án có 111 đứa rẻ, hầu hết đều có mẹ là người Mỹ gốc Phi, học vấn chưa hết phổ thông, điểm số IQ trung bình là 85, không có thu nhập. Qua quá trình nghiên cứu, 21 trẻ không tham gia dự án, sau cùng chỉ còn 90 em

Nghiên cứu có thiết kế ra sao? Nghiên cứu mang tính thực nghiệm vì trẻ con hiếm được chỉ định một điều kiện can thiệp (can thiệp trước tuổi đến trường, can thiệp tiểu học, cả hai, hoặc không can thiệp). Biến số độc lập là điều kiện can thiệp. Biến số phụ thuộc bao gồm việc thực hiện trắc nghiệm trí tuệ và thành tựu. Nghiên cứu là nghiên cứu theo chiều dọc vì trẻ được làm trắc nghiệm lặp đi lặp lại trong suốt 8 năm.

Có sự quan tâm đến đạo đức trong nghiên cứu hay không? Không. Tính chất nghiên cứu được giải thích rõ ràng cho bố mẹ hiểu, bao gồm việc chỉ định con họ vào một điều kiện can thiệp cụ thể.

Kết quả ra sao? Nghiên cứu cho thấy việc thực hiện 3 trắc nghiệm thành tựu mà trẻ tham gia khi 12 tuổi, 4 năm sau khi sự can thiệp độ tuổi đến trường kết thúc. Trong tất cả 3 lĩnh vực được trắc nghiệm – ngôn ngữ viết, làm toán và tập đọc- thực hiện rõ ràng phản ánh lượng can thiệp. Các đứa trẻ dù có đủ 8 năm can thiệp thường có điểm số cao nhất, các đứa trẻ không có can thiệp thì điểm số thấp nhất.

Nhà nghiên cứu kết luận ra sao? Can thiệp đại trà tiếp tục chứng tỏ có hiệu quả. Sự cải thiện 7 - 10 điểm không làm bạn quá ngạc nhiên nhưng đây là sự cải thiện cơ bản xét từ quan điểm thực tế. Chẳng hạn điểm số của các đứa trẻ có 8 năm can thiệp trong ngôn ngữ viết đã giúp chúng ở vị trí gần “phân vị” thứ 50, nghĩa là điểm số của chúng cao hơn một nửa số các trẻ tham gia trắc nghiệm. Trái lại, những đứa trẻ không có sự can thiệp thì điểm số ở “phân vị” thứ 20, làm cho điểm số của chúng chỉ cao 20% số đứa trẻ tham gia trắc nghiệm. Vì thế với sự can thiệp, những đứa trẻ có khả năng thay đổi về cơ bản dưới mức trung bình sang trung bình, hoàn toàn là một thành tựu.

Robert V.Kail, John C.Cavanaugh