Khoa Ngữ Văn
  
Trang chủ
VIỆT NHO QUA MỘT Sá» TÃC PHẨM VÄ‚N HỌC TRUNG ÄẠI VIỆT NAM (Bùi Duy Tân) PDF Imprimer Envoyer
Mardi, 18 Septembre 2012 13:44

 

 

Äã xa rồi cái thá»i thÆ°á»ng coi Nho giáo là ngoại nhập / phản Ä‘á»™ng, là không thể hòa nhập vá»›i tÆ° tưởng Việt. NhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a có nhiá»u thành tá»±u nghiên cứu thật cÆ¡ bản để có thể khép lại thá»i xem Nho giáo thá»±c sá»± là má»™t thành phần tÆ° tưởng quan trá»ng, tích cá»±c, có thể tồn tại, hoà há»—n cùng / vá»›i tinh thần dân tá»™c Việt vốn có nhiá»u yếu tố phi / phản Nho. Má»™t số bài bản nghiên cứu các vấn Ä‘á» có tầm vÄ© mô hoặc vi mô vá» Nho giáo thá»i trung đại hấp dẫn và Ä‘á»™c đáo, dÆ°á»ng nhÆ° vẫn Ä‘ang tiếp bÆ°á»›c Ä‘oạn trÆ°á»ng mà Quang Äạm, Nguyá»…n Khắc Viện đặc biệt là Trần Äình Hượu(2) đã má»™t thá»i khai sáng.

Lần này, xin được xem bài viết này là sá»± bá»™c bạch những cảm nghÄ© qua má»™t số tác phẩm văn há»c thá»i trung đại ở Việt Nam. Từ Việt Nho từng xuất hiện trÆ°á»›c đây, nhÆ°ng vá»›i tôi, danh ngữ này được hiểu theo hai tiêu chí. Má»™t là tác phẩm phải có tố chất Nho từ thá»i Khổng Mạnh qua Hán Nho, Tống Nho..., tức Nho giáo thá»i cổ trung đại ở Trung Quốc, xin được gá»i là Khổng Nho hoặc Hán Nho cho giản tiện. Hai là tác phẩm phải có bản chất Việt, tức tÆ° tưởng Việt, phi Nho giáo, phát triển từ tiá»n sá»­, qua Bắc thuá»™c và hiện hữu thá»i trung đại qua văn hóa, văn há»c dân gian. Hai thành phần Hán Việt phân biệt, Ä‘iá»u hòa, kết hợp, chuyển hóa vá»›i nhau, hoặc nổi nên dá»… thấy, hoặc chìm sâu khó nhận. NhÆ°ng lại thống nhất ở má»™t xuất xứ, má»™t diện mạo, má»™t dạng ngôn từ nghệ thuật, để qua văn bản là tâm tÆ°, cảm xúc thấm đậm chất Việt Nho. Tất nhiên, cùng vá»›i Khổng Nho còn có Lão Trang, cùng vá»›i tÆ° tưởng Việt còn có Việt Phật. Và má»™t bên là Hán Nho, má»™t bên là tÆ° tưởng Việt có cả yếu tố đối lập không thể dung hòa, hoặc hòa đồng mà khó phân biệt. ThÆ¡ văn chứa chở tÆ° tưởng này không khó thấy khi Ä‘i vào những áng văn chÆ°Æ¡ng cụ thể. TrÆ°á»›c hết là bài:

NAM QUá»C SÆ N HÀ
(Khai sáng tư tưởng Việt Nho)

Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên phân định tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
(Äại Việt sá»­ ký toàn thÆ°).
(Äất nÆ°á»›c Äại Nam, Nam đế ngá»±,
Sách trá»i định phận rõ non sông.

Cớ sao nghịch tặc sang xâm phạm,
Bay hãy chỠcoi, chuốc bại vong !)
(Ngô Linh Ngá»c dịch)

- Vá» xuất xứ, bài thÆ¡ trích xuất từ má»™t truyá»n thuyết lịch sá»­, kể chuyện TrÆ°Æ¡ng Hống, TrÆ°Æ¡ng Hát, con Long thần há» TrÆ°Æ¡ng sinh sống dị kỳ, ngôn hành quái kiệt, theo giúp Triệu Quang Phục chống ngoại xâm. Sau Triệu Quang Phục thất bại trÆ°á»›c Lý Phật Tá»­, hai ông tá»± vẫn, giữ tiết vá»›i chủ cÅ©. ở cõi ảo, hai ông được Trá»i phong thần, từng đằng vân giá vÅ© vá» cõi thá»±c trợ giúp ngÆ°á»i Ä‘á»i, trong đó có hai lần Ä‘á»c thÆ¡ âm phù Lê Äại Hành, Lý ThÆ°á»ng Kiệt chống Tống thắng lợi. Bài thÆ¡ là thành phần cÆ¡ hữu của truyá»n thuyết, má»™t thể loại văn há»c dân gian chứa chở nhiá»u yếu tố tưởng tượng, kỳ ảo, nhằm thần linh hóa, lý tưởng hóa tình tiết, nhân vật để thể hiện ý thức lịch sá»­ của nhân dân. Tình tiết âm phù xoay quanh bài thÆ¡, xét cho cùng chỉ là sá»± hiện diện của truyá»n thống bằng hình thức huyá»n ảo. Cho nên gần đây, bài thÆ¡ được mệnh danh là ThÆ¡ thần cÅ©ng rất tinh tÆ°á»ng, ý vị. ThÆ¡ thần thì cÅ©ng do ngÆ°á»i làm ra thôi. NgÆ°á»i đây là các thế hệ trí thức đầu thá»i tá»± chủ, không phải là Lý ThÆ°á»ng Kiệt nhÆ° ngÆ°á»i ta từng lầm, và sách giáo khoa thì phân vân nghi ngại(2). Bài thÆ¡ nằm trong má»™t truyá»n thuyết nên mang tính chất má»™t tác phẩm dân gian, nhÆ°ng tách riêng thì là bài thÆ¡ chữ Hán, do trí thức viết ra, tất có thêm tính chất bác há»c, nên có thể mang dáng vóc má»™t tác phẩm dân gian bác há»c, hay nhân gian thế gian bác há»c thì đúng hÆ¡n. Văn há»c trung đại nÆ°á»›c ta không hiếm lắm tác phẩm có tính chất này. NhÆ° vậy Bài ThÆ¡ thần có xuất xứ, tác giả và cả thể loại thấm đậm bản sắc văn hóa Việt.

- Bài thÆ¡ cả quyết quyá»n ngá»± trị sông núi nÆ°á»›c Nam là của vua Nam. Dám khẳng định chủ quyá»n lãnh thổ của nÆ°á»›c Nam nhá» bé bên cạnh nÆ°á»›c Bắc to lá»›n nhÆ° thế chỉ có thể là Trá»i. Trá»i ở đây ẩn trên thiên thÆ°, nhÆ°ng cÅ©ng có hàng chục văn bản có từ Hoàng thiên ở đầu câu thứ hai (Hoàng thiên dÄ© định tại thiên thÆ°). Trá»i theo Khổng Nho là vô hình, linh diệu, chủ tể của vÅ© trụ, lấy thiên mệnh, thiên lý, thiên ý, thiên uy Ä‘iá»u phối biến hóa việc thế gian, quyết định phận số cho muôn loài. Trá»i và NgÆ°á»i là "tÆ°Æ¡ng dữ ", "hợp nhất", "thông đạt". Trá»i nhìn nghe qua dân nhìn dân nghe, Trá»i thÆ°Æ¡ng dân, dân muốn là trá»i muốn... Vua thay trá»i trị dân thống nhất thiên ý dân tâm. Vua trị dân theo ý trá»i thì yên ổn, được mùa, trái ý trá»i thì trá»i ra tai, trá»i nổi can qua v.v... Cả má»› lý luận vá» Trá»i, Khổng Nho thÆ°á»ng hay dùng danh ngữ Thiên mệnh, được ngÆ°á»i Việt tiếp biến theo quan niệm "thá»±c dụng", chỉ cốt làm rõ: NÆ°á»›c Nam là của Vua / ngÆ°á»i Nam, đó là ý Trá»i, kẻ nào xâm lược nÆ°á»›c Nam là trái nghịch ý Trá»i, là chống lại xu thế phát triển tất yếu của lịch sá»­, tất sẽ bại vong. Nhân sÄ© thá»i Ngô, Äinh, Lê, Lý lấy Trá»i há»™ mệnh cho ý thức tá»± chủ của NgÆ°á»i; thiêng hóa Ä‘á»™c lập, chủ quyá»n, sát hợp vá»›i tâm thức ngÆ°á»i Ä‘á»i, lá»i thÆ¡ nhÆ° mang sứ mạng của đất trá»i, ngân vang của thần thánh, xứng đáng là bÆ°á»›c thăng hoa của tÆ° tưởng Việt Nho.

- Yếu tố Việt Nho tạo nên giá trị của bài thÆ¡ còn thể hiện qua những lá»i thÆ¡ chống chủ nghÄ©a bá quyá»n đại Hán tá»™c. Các đế chế Trung Hoa rồi Khổng há»c từ xÆ°a, thÆ°á»ng lấy lá»i thÆ¡ trong bài Bắc SÆ¡n sách Kinh Thi làm yếu chỉ cho chủ nghÄ©a bá quyá»n: "Phổ thiên chi hạ mạc, phi vÆ°Æ¡ng thổ, suất thổ chi tân, mạc phi vÆ°Æ¡ng thần" (Cả gầm trá»i không đâu không phải đất của vua, khắp bốn biển không ai không phải bá» tôi của vua). VÆ°Æ¡ng, sau đổi là đế sở hữu toàn bá»™ đất Ä‘ai, thần dân trong thiên hạ. Chỉ Trung Hoa má»›i có đế, các nÆ°á»›c xung quanh chỉ là tứ di phiên thuá»™c, chÆ° hầu, không được xÆ°ng đế. Äược tiếng khiêm nhÆ°á»ng nhÆ° Hán Văn Äế mà còn gá»­i thÆ° trách Triệu Äà tiếm xÆ°ng hoàng đế, Ä‘i xe hoàng ốc, cắm cá» tả nghi, vốn là nghi vệ chỉ dành cho hoàng đế ở Trung Hoa. Cái thói ngạo mạn ấy không phải khi nào cÅ©ng khuất phục được các nÆ°á»›c láng giá»ng. Xa nhÆ° Nhật Bản vẫn thấy ngang hàng vá»›i vua Tùy trong quốc thÆ° năm 607: "Nhật xuất xứ thiên tá»­ chí thÆ°, nhật má»™t xứ thiên tá»­. Vô dang" (Nhật Bản Linh dị ký) NghÄ©a là: (Thiên tá»­ xứ [nÆ°á»›c] mặt trá»i má»c gá»­i Thiên tá»­ xứ [nÆ°á»›c] mặt trá»i lặn. Chúc sức khá»e). Gần nhÆ° nÆ°á»›c Việt, từ giữa thế ká»· thứ VI đã xÆ°ng là Lý Nam Äế. Äến thá»i tá»± chủ, nhân sÄ© Äại Việt lại tái xuất ý thức quốc gia vào nhãn tá»± Nam và Äế của bài thÆ¡. Vẫn vá»›i quan niệm nhÆ° xÆ°a, song dõng dạc tuyên bố: Nam có Nam Äế, Bắc có Bắc Äế, Nam đế làm chủ phÆ°Æ¡ng Nam, cÅ©ng nhÆ° Bắc đế làm chủ phÆ°Æ¡ng Bắc, Nam Bắc bình đẳng, không ai thống trị được ai. à tứ trên vá» sau được Nguyá»…n Trãi nâng cao theo chiá»u dầy lịch sá»­:

“Tá»± Triệu Äinh Lý Trần chi triệu tạo ngã quốc
Dữ Hán ÄÆ°á»ng Tống Nguyên nhi các đế nhất phÆ°Æ¡ngâ€.
(Bình Ngô đại cáo)

Vá»›i giá trị má»™t bản Tuyên ngôn Ä‘á»™c lập, Tuyên ngôn chống bá quyá»n, bài thÆ¡ thần Nam quốc sÆ¡n hà là kiệt tác khai sáng tÆ° tưởng Việt Nho, và có thể cùng vá»›i Quốc tá»™ của Äá»— Pháp Thuận là hai kiệt tác xÆ°a sá»›m nhất của văn há»c dân tá»™c.

*
**

DÙNG ÄAO BÚT VIẾT CHỈ THƯ(3)
(Quan niệm văn chương Việt Nho)

Trí qua mÆ°á»i má»›i khá rằng nên,
à lấy Nho hầu đấng hiá»n.
Äao bút phải dùng tài đã vẹn,
Chỉ thư nấy chép việc càng chuyên.
Vệ Nam mãi mãi ra tay thước,
Äiện Bắc đà đà yên phận tiên.
Nghiệp Tiêu Hà làm khá kịp,
XÆ°a nay cùng má»™t sá»­ xanh truyá»n.

Bài thÆ¡ này Nguyá»…n Trãi viết khi Ä‘ang được Lê Lợi tín nhiệm trao cho công việc từ hàn (Hàn lâm viện Thừa chỉ) và trá»ng trách quản lý Nhà nÆ°á»›c (Lại bá»™ Thượng thÆ°). Nguyá»…n Trãi cho rằng ông đã dá»±a vào Nho, dùng trá»n vẹn tài văn bút để bảo vệ nÆ°á»›c Nam, dẹp yên giặc Bắc, giúp vua chế định Ä‘iển chÆ°Æ¡ng, pháp Ä‘á»™, hình chính, lá»… nhạc, nhÆ° Tiêu Hà giúp Hán Cao Tổ. Nguyá»…n Trãi tin rằng lịch sá»­ sẽ lÆ°u truyá»n sá»± nghiệp của ông cÅ©ng nhÆ° sá»± nghiệp của Tiêu Hà.

Nguyá»…n Trãi quả là đã có ý thức tá»± giác dùng văn chÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t vÅ© khí chiến đấu cho sá»± nghiệp bình Ngô. Nguyá»…n Trãi lại cÅ©ng có tinh thần tá»± nhiệm của má»™t bậc tài trí kinh bang tế thế nhÆ° Tiêu Hà trong sá»± nghiệp trị quốc an dân. à thức tá»± giác vá» tính chiến đấu của văn chÆ°Æ¡ng, tinh thần tá»± nhiệm vá» trách nhiệm xã há»™i của trí thức - nhà văn ấy chính là quan niệm văn chÆ°Æ¡ng Việt Nho của cả thế hệ hiá»n Nho (à lấy Nho hầu đấng hiá»n, tức là: Dá»±a vào đạo Nho ngõ hầu má»›i là ngÆ°á»i hiá»n) nhÆ° Nguyá»…n Trãi, Nguyá»…n Má»™ng Tuân, Lý Tá»­ Tấn, Lê Thiếu DÄ©nh, VÅ© Má»™ng Nguyên, Trần Thuấn Du, Phan Phu Tiên, Nguyá»…n Thiên Tích... thá»i đại bình Ngô phục quốc. Nguyá»…n Trãi còn nhiá»u vần thÆ¡, lá»i văn, thể hiện quan niệm văn chÆ°Æ¡ng, lá»… nhạc theo tiêu chí Việt Nho. Lệ nhÆ° lá»i tâu vá» Nhạc: "Thá»i loạn thì dùng võ, thá»i bình thì dùng văn, ngày nay định ra lá»… nhạc là phải thá»i lắm. Hòa bình là gốc của nhạc, thanh âm là văn của nhạc... Dám mong bệ hạ rủ lòng yêu thÆ°Æ¡ng và chăm nuôi muôn dân, khiến trong chốn thôn cùng xóm vắng không có má»™t tiếng há»n giận oán sầu, đó là giữ được cái gốc của nhạc vậy". Hoặc nhÆ° "Văn chÆ°Æ¡ng chép lấy đòi câu thánh. sá»± nghiệp tua gìn phải đạo trung. Trừ Ä‘á»™c trừ tham, trừ bạo ngược. Có nhân, có trí, có anh hùng" (Bảo kính cảnh giá»›i 5) v.v... Lá»i tâu trên cho rằng: văn nghệ, ở đây là âm nhạc có gốc ở Ä‘á»i sống của trăm há», muốn văn nghệ phát triển thì phải tài bồi gốc ấy. Lá»i thÆ¡ dÆ°á»›i khẳng định: văn chÆ°Æ¡ng phải lấy chuẩn từ sách thánh Nho, từ đạo trung dung; nhÆ°ng lại phải gắn vá»›i hành vi "trừ Ä‘á»™c, trừ tham, trừ bạo ngược" và phẩm chất "có nhân có trí, có anh hùng". Thật, khó thấy ở đâu hÆ¡n chức năng của văn nghệ lại được hiểu sâu sắc, chuyên biệt và cho đến nay vẫn còn giàu ý nghÄ©a hiện đại nhÆ° thế.

Nguyá»…n Má»™ng Tuân, đồng khoa, đồng liêu, thi hữu của Nguyá»…n Trãi, tôn Nguyá»…n Trãi lên bậc "Thái SÆ¡n, Bắc Äẩu", "nhất thá»i văn bá", vá»›i tài "kinh bang hoa quốc cổ vô tiá»n" là đã thấy thành tá»±u văn chÆ°Æ¡ng vô giá của Nguyá»…n Trãi. Thành tá»±u "thế gian vô" ấy lại được Lê Thánh Tông, má»™t hoàng đế hùng tài, đại lược" vị thế hóa Ä‘Æ°a vào tập quốc thi Quỳnh uyển cá»­u ca:

Ức Trai tâm thượng quang khuê tảo
(Lòng Ức Trai rạng tá»a văn chÆ°Æ¡ng)

Tôi dịch câu thÆ¡ này là phá»ng theo lá»i dịch mà tôi cho là đúng(4) của các cụ túc Nho (Lê ThÆ°á»›c - Hà Văn Äại - Trịnh Äình RÆ° - Nguyá»…n SÄ© Lâm - Trần Lê Hữu - VÅ© Äình Liên) đã quá cố. Các cụ dịch là: " Ức Trai trong lòng rạng vẻ khuê tảo", rồi chú thích: "Khuê tảo: quê hay khuê là sao khuê, tảo là cá» tảo, tượng trÆ°ng cho văn chÆ°Æ¡ng". (Hoàng Việt thi văn tuyển, (Bản dịch), Nxb. Văn hóa. H. 1958. T.III, tr.21-22). Äây là câu thÆ¡ thứ ba trong bài thÆ¡ Quân minh thần lÆ°Æ¡ng (Vua sáng tôi hiá»n) ở thi tập Quỳnh uyển cá»­u ca, tác phẩm duy nhất của tao đàn(5) thá»i Lê Thánh Tông. Câu thÆ¡ khẳng định Nguyá»…n Trãi có má»™t sá»± nghiệp văn chÆ°Æ¡ng vÄ© đại. Sá»± nghiệp ấy xứng đáng đứng ở vị trí cao nhất trong thế hệ văn thần thá»i bình Ngô phục quốc. Lá»i thÆ¡ nhằm đánh giá sá»± nghiệp văn chÆ°Æ¡ng chứ không Ä‘á» cao đức hạnh Nguyá»…n Trãi nhÆ° những lá»i dịch sai (xem chú giải). Nguyên chú của chính Lê Thánh Tông đã giải nghÄ©a rõ ná»™i dung của câu thÆ¡: "Thừa chỉ Quan phục hầu Nguyá»…n Trãi, hiệu Ức Trai, Ä‘á»— đại khoa triá»u Hồ. Khi Thánh Tổ ta má»›i mở nghiệp, quy phục ở Lá»—i Giang, trong thì trù mÆ°u nÆ¡i màn trÆ°á»›ng, ngoài thì thảo văn chiêu dụ các thành, văn chÆ°Æ¡ng làm vẻ vang cho nÆ°á»›c (hoa quốc từ chÆ°Æ¡ng) rất được yêu quí tin dùng". Cụ nghè Ngô Thế Vinh, viết Tá»±a cho Ức Trai di tập, cÅ©ng hiểu nhÆ° thế: "Than ôi, trong trá»i đất, không gì lá»›n hÆ¡n văn chÆ°Æ¡ng. Câu nói ấy không phải chỉ là lá»i nói của má»™t ngÆ°á»i mà thôi!..Thế thì có ngÆ°á»i biết nắm giữ Ä‘Æ°á»ng lối nhân nghÄ©a, làm cho Ä‘á»i loạn trở thành trị, công cao trong má»™t thá»i, Æ¡n để mãi vá» sau, há lại không phải là đỉnh cao của thứ văn chÆ°Æ¡ng đủ sức sá»­a sang việc Ä‘á»i hay sao?" Văn chÆ°Æ¡ng ở đây là văn chÆ°Æ¡ng kinh bang tế thế (Khổng Nho), nhÆ°ng cÅ©ng là văn chÆ°Æ¡ng kinh bang hoa quốc (Nguyá»…n Má»™ng Tuân), văn chÆ°Æ¡ng từ chÆ°Æ¡ng hoa quốc (Lê Thánh Tông), văn chÆ°Æ¡ng có "thÆ° và hịch viết / thảo tài giá»i hÆ¡n hết má»™t thá»i" (Lê Quý Äôn), "văn chÆ°Æ¡ng có khí lá»±c dồi dào, Ä‘á»c không chán miệng" (Phạm Äình Hổ), văn chÆ°Æ¡ng "rõ ràng và sang sảng trong khoảng trá»i đất" (DÆ°Æ¡ng Bá Cung), văn chÆ°Æ¡ng "đạt đến đỉnh cao của nghệ thuật, Ä‘á»u hay và đẹp lạ thÆ°á»ng" (Phạm Văn Äồng).

Quan niệm văn chÆ°Æ¡ng của Nguyá»…n Trãi nhÆ° ông viết ra và nhÆ° những đại gia khác nhận xét, qua tác phẩm của ông có mấy vấn Ä‘á» cốt tá»­: Thứ nhất: văn chÆ°Æ¡ng phải là vÅ© khí chiến đấu bảo vệ ná»n tá»± chủ của dân tá»™c, nhà văn phải là hiá»n Nho ngõ hầu má»›i viết được những trang văn chÆ°Æ¡ng "Vệ Nam, Ä‘iện Bắc" ấy. Thứ hai: văn chÆ°Æ¡ng phải có tính chất, tác dụng kinh bang tế thế, nhà văn phải là nhà kinh quốc lo liệu việc nÆ°á»›c, cứu giúp ngÆ°á»i Ä‘á»i. Thứ ba: văn chÆ°Æ¡ng phải làm đẹp cho nÆ°á»›c, cho Ä‘á»i, thiên chức của nhà văn là qua tác phẩm của mình làm cho nÆ°á»›c, cho Ä‘á»i, cho ngÆ°á»i đẹp hÆ¡n lên. Những quan niệm văn chÆ°Æ¡ng cÆ¡ bản ở Nguyá»…n Trãi trên đây, đã thể hiện tÆ° tưởng Việt Nho trong sáng tác của ông và nhiá»u đại Nho ở thá»i đại ông. Nguyá»…n Trãi đã Ä‘Æ°a vào khái niệm Äạo những ná»™i dung dân tá»™c, làm cho quan niệm văn dÄ© tải đạo của Nho gia trở nên uyển chuyển, sống Ä‘á»™ng, sâu sắc, thiết thá»±c biết bao. Xét cho cùng, đây là sá»± kết hợp tÆ° tưởng Nho giáo vá»›i tinh thần dân tá»™c, làm thành mẫu hình tiêu biểu của Việt Nho trong lÄ©nh vá»±c văn chÆ°Æ¡ng. Mẫu hình này phản ánh quy luật và xu thế phát triển của quan niệm văn há»c nói riêng, và có thể cả lịch sá»­ văn há»c nói chung ở nÆ°á»›c ta từ thế ká»· XIII (tức từ khi xuất hiện thế hệ nho sÄ© đầu tiên trong sáng tác văn há»c) vá» sau.

*
**

THÆ  VỊNH TRẦN QUá»C TUÃN
(Niá»m trung hiếu Việt Nho)

“Sinh phùng gia hấn thệ thâu trung,
Mậu kiến Trùng hưng đệ nhất công.
Một hậu uy do tồi Bắc lỗ,
Ỷ thiên trÆ°á»ng kiếm dạ minh phongâ€.
(Quyết bá» hiá»m nhà vẹn chữ trung,
Trùng hÆ°ng nghiệp lá»›n lập nhiá»u công.
Uy còn phá giặc thân tuy thác,
Tiếng gió gầm đêm kiếm muốn vung.)
(Lê Thước dịch)

Äây là bài thÆ¡ vịnh sá»­ rất tiêu biểu cho văn chÆ°Æ¡ng Việt Nho vá» quan niệm trung hiếu đầy tố chất Äại Việt và ở tính chất huyá»n thoại quanh nhân vật đã thành truyá»n thuyết. Bài thÆ¡ nằm trong má»™t tập thÆ¡ vịnh sá»­ nổi tiếng: Việt giám vịnh sá»­ tập của Äặng Minh Khiêm, hiệu Thoát Hiên, xuất hiện những năm hai mÆ°Æ¡i thế ká»· XVI. ThÆ¡ vịnh sá»­ là thÆ¡ vịnh nhân vật, sá»± kiện, di tích lịch sá»­ để ngôn chí, khiển hoài, vá»›i ngụ ý khen chê, nhằm nêu gÆ°Æ¡ng lịch sá»­ để giáo hóa ngÆ°á»i Ä‘á»i. Thể tài này thÆ°á»ng dùng phÆ°Æ¡ng thức bình luận để thuyết minh giáo huấn đạo đức, quan Ä‘iểm và cảm nghÄ© của tác giả vá» lịch sá»­, vá» cuá»™c Ä‘á»i và xã há»™i, thÆ°á»ng ẩn sâu trong lá»›p từ ngữ suy luận khô khan lạnh lùng, chứ ít khi là trữ tình nồng đượm nhÆ° bài này. ThÆ¡ vịnh sá»­ xuất hiện từ thá»i Trần, phát triển thá»i Hậu Lê, rồi bá»™i thu ở thá»i Nguyá»…n. Việt giám vịnh sá»­ tập gồm 125 bài thÆ¡ thất tuyệt vịnh nhân vật lịch sá»­ từ Trần Hồ vá» trÆ°á»›c. Hà Nhậm Äại, Lê Quý Äôn, Phan Huy Chú, Tá»± Äức... Ä‘á»u cho đây là tập thÆ¡ hay, nổi tiếng, vì "Äáo xứ nhân giai thuyết Thoát Hiên" (Äến đâu cÅ©ng thấy ngÆ°á»i ta nói đến thÆ¡ Thoát Hiên) vì "Bao biếm khá»­ thủ thậm thâm ý, doãn xÆ°ng danh bút" (Khen chê lấy bá» Ä‘á»u có ý sâu, đáng gá»i là danh bút)...

Ở bài thÆ¡ trên, tác giả khẳng định: Äệ nhất huân công diệt Nguyên và uy danh linh hiển Ä‘á»i Ä‘á»i của HÆ°ng Äạo Äại vÆ°Æ¡ng. Äại nghiệp có được từ quan niệm trung hiếu vẹn toàn, uy linh tá»a rạng, phù hợp vá»›i tâm lý, tín ngưỡng phÆ°Æ¡ng tục, tập quán của ngÆ°á»i xÆ°a. NgÆ°á»i Việt, ai mà chẳng hiểu "quyết bá» hiá»m nhà vẹn chữ trung" của Trần Quốc Tuấn, đệ nhất anh hùng chống Nguyên Mông. Sá»­ chép: Trần Liá»…u, cha Trần Quốc Tuấn, bị Trần Thái Tông cÆ°á»›p vợ (do mÆ°u mô của Trần Thủ Äá»™) mang lòng oán hận. Khi lâm chung, dặn Trần Quốc Tuấn không vì cha mà lấy được thiên hạ (tức giành ngôi vua) thì chết không nhắm mắt. Trần Quốc Tuấn để bụng nhÆ°ng không cho thế là phải, không làm theo lá»i cha dặn để tròn tiểu hiếu, mà quyết giữ đạo trung (cÅ©ng là đại hiếu) vá»›i vua vá»›i nÆ°á»›c, ngay giữa lúc nắm trong tay toàn bá»™ binh quyá»n chống xâm lược Nguyên Mông. Nho giáo cho hiếu là gốc của nhân, của đức, là kính yêu cha mẹ, là phụng dưỡng theo lá»… khi cha mẹ còn sống, là mai táng theo lá»… khi cha mẹ qua Ä‘á»i, là cha ẩn giấu cho con, con ẩn giấu cho cha, chứ không phải cha trá»™m dê thì con Ä‘i cáo giáo (Luận ngữ: XIII - 18) v.v..., có thể gá»i đó là tiểu hiếu. Còn đại hiếu là trong quan hệ giữa con và cha mẹ, có thêm quan hệ vá»›i nÆ°á»›c, vá»›i dân. Chừng đó, ngÆ°á»i con có thái Ä‘á»™ ứng xá»­ đúng đắn đặt trách nhiệm của mình và quyá»n lợi của nÆ°á»›c lên trên, dầu có mâu thuẫn cha con. Tìm trong Bắc sá»­, không kể cách ứng xá»­ này rất hiếm thấy ở Việt Nam "Cô gái không hay hồn mất nÆ°á»›c. Bên sông còn hát Hậu Äình hoa" (ThÆ°Æ¡ng nữ bất tri vong quốc hận. Cách giang do xÆ°á»›ng Hậu Äình hoa. Äổ Mục, Bạc Tần Hoài) chuyện Ngữ Viên (tức Ngữ Tá»­ TÆ°) má»›i là tiêu biểu. Cha NgÅ© Viên bị vua Sở sát hại. Äể trả thù cho cha, NgÅ© Viên bá» nÆ°á»›c của tổ tiên, sang Ngá»™, rÆ°á»›c quân Ngô vá» tàn sát nÆ°á»›c Sở, đào mả kẻ thù, quất roi nát tÆ°Æ¡m xác chết cho hả dạ, để tròn đạo hiếu. Không biết ở đất Bắc, NgÅ© Viên có còn được coi là hào kiệt hiếu kính ?

GS. Phan Ngá»c viết rằng: "Khổng giáo là há»c thuyết không nói đến Tổ Quốc"(6). Còn các há»c giả Trung Quốc thì xác nhận thá»i Ä‘iểm xuất hiện của chủ nghÄ©a yêu nÆ°á»›c trong văn há»c Trung Quốc là thá»i kỳ từ sau chiến tranh thuốc phiện năm 1840-1842(7). Những kiến giải có tầm vÄ© mô nhÆ° thế này chắc chắn còn được bàn nhiá»u. Song, xem nÆ°á»›c là khái niệm trung tâm của tâm thức, của văn hóa Việt Nam, tâm thức ấy là gốc nguồn phát sinh ra tÆ° tưởng, tình cảm, hành vi trung vá»›i nÆ°á»›c (vô Ä‘iá»u kiện), trung vá»›i vua (phải tùy thá»i), hiếu kính vá»›i cha mẹ (tiểu hiếu), vá»›i nÆ°á»›c (đại hiếu) thì không hiếm trong tiến trình lịch sá»­ nÆ°á»›c ta. Trần Quốc Tuấn là má»™t biểu trÆ°ng, Nguyá»…n Trãi cÅ©ng là má»™t biểu trÆ°ng. Cả hai Ä‘á»u tận trung đại hiếu vá»›i nÆ°á»›c vá»›i dân(8). Äó là Việt Nho hay trá»n vẹn là tinh thần dân tá»™c, hoặc là phải bàn chăng? Hãy tạm dừng, để Ä‘i tiếp vào hai câu thÆ¡ sau:

Uy còn phá giặc thân tuy thác,
Tiếng gió gầm đêm kiếm muốn vung.

Tác giả, vá»›i tÆ° cách má»™t nhà thÆ¡ vịnh sá»­ đã dùng huyá»n thoại để thần kỳ hoá uy danh của Trần Quốc Tuấn. Hai câu viết dá»±a vào hai huyá»n thoại, kể rằng: Ngài thác rồi mà dÆ° uy vẫn còn phá tan giặc Bắc và huyá»n thoại vá» thanh kiếm thần Ngài đã dùng để chém giặc thá»i chinh chiến, nay để thá» Vạn Kiếp, há»… có giặc phạm vào bá» cõi, đến khấn lá»… ở Ä‘á»n, kiếm thiêng để trong há»™p kêu rít nhÆ° sấm dậy, gió gào là Ä‘iá»m thắng trận. Äây chỉ là hai trong số hàng chục huyá»n thoại vá» Äức Thánh Trần. Con ngÆ°á»i khi sống thì đại trung đại hiếu, khi mất vẫn uy vÅ© để Ä‘á»i. Từ cõi thánh thần, Äức Thánh vẫn trở vỠâm phù dÆ°Æ¡ng thế, trừ tà ma, ngừa tai hoạn, dân cầu cúng Ä‘á»u ứng nghiệm. Äức Thánh trở thành bất tá»­, thiêng liêng linh hiển Ä‘á»i Ä‘á»i. Huyá»n thoại, truyá»n thuyết vá» Trần Quốc Tuấn thể hiện tâm lý, tín ngưỡng, thế giá»›i quan Ä‘a thần của ngÆ°á»i xÆ°a. Nói nhÆ° Hégel "Huyá»n thoại nhÆ° là má»™t giàn giáo nâng đỡ lịch sá»­. Nếu chúng ta cố tình gỡ bá» giàn giáo đó thì toàn bá»™ lịch sá»­ sẽ bị sụp đổ(9).

Äặng Minh Khiêm là Tiến sÄ© Nho há»c, không câu nệ vào lá»i Thánh Khổng: "bất ngữ quái, lá»±c, loạn, thần", ông là nhà sá»­ há»c viết vá» huyá»n thoại, bảo lÆ°u trí tưởng tượng, cách nhìn nhận vá» danh nhân, giống nhÆ° Ngô SÄ© Liên đã làm khi viết phần Ngoại ká»· Äại Việt sá»­ ký toàn thÆ°. Ông lại là nhà thÆ¡ nên ngôn từ uyên áo, hàm súc, giàu tưởng tượng. Huyá»n thoại, truyá»n thuyết thì chất phác, hoang Ä‘Æ°á»ng, kỳ diệu nhÆ°ng cốt lõi là niá»m tá»± hào vá» anh hùng dân tá»™c thì chân thá»±c, đáng quí biết bao.

NhÆ° thế thì bài thÆ¡ trên là trá»n vẹn của má»™t tinh thần dân tá»™c ? GS. Trần Äình Hượu cho rằng quý tá»™c nhà Trần sùng bái Phật giáo nhÆ°ng Trần Quốc Tuấn là má»™t trÆ°á»ng há»p lệ ngoại, có xu hÆ°á»›ng chuá»™ng Nho. Ông không tham gia vào các hoạt Ä‘á»™ng xây chùa, đúc chuông nhÆ° các quý tá»™c khác. Môn khách của ông nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Hán Siêu, Lê Quát Ä‘á»u là nhà Nho chống Phật giáo. "TÆ° tưởng trong bài Hịch tÆ°á»›ng sÄ© nổi tiếng của ông có ná»™i dung Nho giáo rõ rệt. Ngoài ra nhân dân thỠông nhÆ° má»™t ông tổ của Äạo giáo"(10)... NhÆ°ng vị Trưởng lão Hoàng Xuân Hãn thì lại viết: "Trần Quốc Tuấn yêu Thiên Thành, con Thái Tông, nhÆ°ng Thiên Thành đã thành hôn mà chÆ°a hợp cẩn vá»›i Trung Thành VÆ°Æ¡ng. Trần Quốc Tuấn lẻn vào nhà Thiên Thành tÆ° thông vá»›i nàng. Cô và là mẹ nuôi Trần Quốc Tuấn sợ ông bị tá»™i nên xin Thái Tông cho cÆ°á»›i, Ä‘á»n 2000 khoảnh ruá»™ng. Câu chuyện này đủ tá» tính cách cả quyết của vị tÆ°á»›ng sau này đại thắng quân Mông Cổ và sá»± hành vi trái Nho của tÆ° nhân phong kiến Ä‘á»i Trần"(11)

Kiến giải của các đại gia đã quá cố quả có phần chưa đồng thuận. Có lẽ, kết giải nên coi:

- Äây là bài thÆ¡ vịnh sá»­ được viết vá»›i quan niệm văn há»c Nho giáo, nhÆ°ng do tâm đắc vá»›i công tích và huyá»n thoại của / vá» nhân vật, bài thÆ¡ trở thành má»™t kiệt tác suy tôn anh hùng dân tá»™c.

- Bài thơ có tư tưởng Việt Nho, trong đó thành phần chỉ đạo là tinh thần dân tộc thống nhất với thành phần Khổng Nho.

*
**

Tâm thức Việt, tinh hoa của truyá»n thống Việt đã hóa giải phần nào Nho giáo nhập Việt, tạo thành Việt Nho trong văn chÆ°Æ¡ng, văn hóa tÆ° tưởng Việt, trong đó có sá»± kết hợp dung hòa, thống nhất Khổng Nho và tinh thần dân tá»™c. Trên đây là cách hiểu của riêng tôi vá» Việt Nho qua má»™t số tác phẩm văn chÆ°Æ¡ng. Nho giáo cÅ©ng nhÆ° quan niệm văn chÆ°Æ¡ng Nho giáo đã nhập Việt từ lâu. Bài bản bàn luận cho đến nay nhiá»u tá»±a cây rừng. Xin coi những trang viết này nhÆ° những lá»i trá»™m nghÄ©.

B.D.T

CHÚ THÃCH:

(1) Các tác giả trên, sinh thá»i thÆ°á»ng có kiến giải má»›i mẻ, khoa há»c, thuyết phục vá» Nho giáo ở Việt Nam. Äặc biệt, Cố GS. Trần Äình Hượu, vá»›i tập sách Nho giáo và Văn há»c Việt Nam trung cận đại, được giải thưởng Nhà nÆ°á»›c, đã Ä‘Æ°a ra nhiá»u kiến giải khoa há»c có hệ thống vá» Nho giáo và văn há»c. Là đồng nghiệp của Cố GS, tôi biết, những bài viết này, cho đến dịp Unesco ká»· niệm 600 năm sinh Nguyá»…n Trãi (1980), không được in má»™t chữ nào. Còn cho đến nay thì đã: Không má»™t chữ nào không in, kể cả vở của sinh viên nghe ghi những bài giảng chuyên Ä‘á» của ông vá» tu tưởng, há»c thuyết Trung Quốc thá»i cổ.

(2) NgÆ°á»i mắc sai lầm đầu tiên cho rằng bài thÆ¡ do Lý ThÆ°á»ng Kiệt đặt ra là Trần Trá»ng Kim: "Lúc bấy giá» quân nhà Tống đánh hăng lắm, Lý ThÆ°á»ng Kiệt hết sức chống giữ, nhÆ°ng sợ quân mình có ngã lòng chăng, bèn đặt ra má»™t chuyện nói rằng có thần cho bốn câu thÆ¡. Xem Việt Nam sá»­ lược, (tái bản). Nxb. Văn hóa Thông tin. H. 1999. tr.112. Sách in từ năm 1917-1918. Sau đó tái bản nhiá»u lần. Từ đó nhiá»u há»c giả tin và viết theo. Khoảng mÆ°Æ¡i năm gần đây Bùi Duy Tân đã khảo cứu lại văn bản và tác giả bài thÆ¡, vá»›i sá»± cổ vÅ© của GS. Hà Văn Tấn, tìm ra Nam quốc sÆ¡n hà là bài thÆ¡ trích xuất từ truyá»n thuyết TrÆ°Æ¡ng Hống - TrÆ°Æ¡ng Hát, chứ không phải từ má»™t thi tuyển. Cho nên coi đó là ThÆ¡ thần và tác giả của bài thÆ¡ là nhân sÄ© thá»i tá»± chủ. Lý ThÆ°á»ng Kiệt là ngÆ°á»i sá»­ dụng bài thÆ¡ có sẵn. Thế nhÆ°ng chú thích của sách giáo khoa Ngữ Văn 7 - Tập Má»™t (Nxb. Giáo dục, H, 2003, tr.63) lại viết: "ChÆ°a rõ tác giả bài thÆ¡ là ai. Sau này có nhiá»u sách (kể bức tranh cả sÆ¡n mài ở Viện Bảo tàng Lịch sá»­ được chụp in lại trên đây) ghi là Lý ThÆ°á»ng Kiệt, nhÆ°ng chÆ°a đủ chứng cá»›". viết nhÆ° thế là ngụy biện, vì sách “ghi là Lý ThÆ°á»ng Kiệt†sau này Ä‘á»u là quốc ngữ viết theo Trần Trá»ng Kim. Còn hÆ¡n 30 tÆ° liệu Hán Nôm đáng tin cậy (chÆ°a kể hàng trăm thần phả, thần tích bằng chữ Hán Nôm mà ta chÆ°a tra cứu hết được) thá»i xÆ°a có ghi chép in ấn văn bản bài thÆ¡ thì không há» có má»™t văn bản nào ghi tác giả bài thÆ¡ là, hoặc tÆ°Æ¡ng truyá»n là của Lý ThÆ°á»ng Kiệt. Riêng bức SÆ¡n mài thì xin thÆ°a theo Từ Ä‘iển Bách khoa Việt Nam, Tập 3, tr.811. Mục từ SÆ¡n Mài (Nxb. Từ Ä‘iển Bách khoa, H. 2003) thì Nghệ thuật sÆ¡n mài được các há»a sÄ© TrÆ°á»ng MÄ© thuật Äông DÆ°Æ¡ng nhÆ° Nguyá»…n Gia Trí, Tô Ngá»c Vân, Trần Văn Cẩn sáng tạo đầu những năm 30 của thế ká»· trÆ°á»›c. Viện Bảo tàng lịch sá»­ làm bức sÆ¡n mài cÅ©ng má»›i chỉ cách ta khoảng non chục năm. Vá»›i lối viết văn lập bập. mập má» nhÆ° vậy, sách giáo khoa dá»… làm cho hàng triệu ngÆ°á»i dạy, ngÆ°á»i Ä‘á»c, ngÆ°á»i há»c ngá»™ nhận. Thiết nghÄ© soạn giả Sách giáo khoa nên chỉnh lại chú thích này.

(3) Äầu Ä‘á» do chúng tôi đặt. Äây là bài thÆ¡ số 183 - Bảo kính cảnh giá»›i 57- Quốc âm thi tập.

(4) Khác vá»›i lá»i dịch sai: " Ức Trai lòng dạ sáng nhÆ° sao khuê" của T.H.L; "Ức Trai lòng tá»±a sao khuê sáng" của H.C; "Tâm hồn Ức Trai trong sáng nhÆ° ánh sao khuê buổi sá»›m" của N.L.B; "Tấm lòng Ức Trai sáng nhÆ° sao Khuê" của P.H.L v.v... Tôi, VÅ© Nho, Tạ Ngá»c Liá»…n đã viết nhiá»u bài nói rõ Khuê tảo ở đây có nghÄ©a là Văn chÆ°Æ¡ng, song thật khó đính chính trÆ°á»›c tình trạng "ký xuất, nan truy", "sai má»™t ly Ä‘i má»™t dặm" này. Dầu sao cÅ©ng xin kính cáo vá»›i quý vị há»c giả má»™t hiện tượng hi hữu đáng quan tâm vá» dịch thuật cổ Hán ngữ thá»i nay. Xin xem thêm, chẳng hạn Khảo và Luận má»™t số tác gia, tác phẩm trung đại Việt Nam, (Tập Má»™t) Nxb. Giáo dục, H. 1999. Bài Bàn thêm vá» Khuê tảo - Hoa quốc từ chÆ°Æ¡ng, tr.4937.

(5) Danh xÆ°ng Tao đàn, chỉ Há»™i Tao đàn thá»i Lê Thánh Tông được T.S. JohnK. Whitmore - TrÆ°á»ng Äại há»c Tổng hợp Michigan - Mỹ (TCVH.5. 1996 Há»™i Tao đàn - thÆ¡ ca vÅ© trụ và thể chế nhà nÆ°á»›c thá»i Hồng Äức) và Tôi (TCVH. 1-1993 - Xem thêm Khảo và Luận SÄ‘d. Há»™i Tao đàn - Quỳnh uyển cá»­u ca và vai trò Lê Thánh Tông) Ä‘á»u tìm chÆ°a thấy ở các loại tÆ° liệu đáng tin cậy của thế ká»· XV, nhân dịp ká»· niệm 550 năm sinh Lê Thánh Tông (1442-1992). Tên Tao đàn vá»›i tÆ° cách Há»™i hiện thấy trong văn bản chép tay ở thế ká»· XVI.

(6) Phan Ngá»c: Bản sắc văn hóa Việt Nam. Nxb. Văn hóa Thông tin. 1998.tr.227.

(7) Äại Trung Hoa tri thức bảo khố. Nxb. Nhân Dân Hồ Bắc 1995, tr.850.

(8) Nguyễn Phi Khanh, khi bị quân Minh cầm tù, áp giải qua biên giới, bèn khuyên Nguyễn Trãi: "Con hãy trở vỠquyết chí vào việc rửa nhục cho nước, trả thù cho cha... như thế mới là đại hiếu...". Xem Mấy vấn đỠvỠsự nghiệp và thơ văn Nguyễn Trãi. Nxb. KHXH, H. 1963, tr.252.

(9) Trích lại của Thế giới mới. Số 577 (22-3-2004).tr.180.

(10) Xem Lê Thánh Tông - ThÆ¡ văn và cuá»™c Ä‘á»i. Mai Xuân Hải tuyển chá»n, biên soạn. Nxb. Há»™i Nhà văn. H. 1998, tr.27-28. Bài Lê Thánh Tông và thá»i thịnh trị của Nho há»c.

(11) Tập san Khoa há»c xã há»™i số 7 năm 1982. Phần in nghiêng đậm là do tôi (B.D.T) nhấn mạnh./.

nguồn: hannom.org.

 

 

THÔNG TIN HOẠT ÄỘNG

THẦY GIÃO BÙI MẠNH NHỊ: "RÓT CHO ÄẦY VĨNH CỬU/ Uá»NG CHO CẠN THOÃNG QUA" (TRẦN QUá»C TOÀN)

THẦY GIÃO BÙI MẠNH NHỊ: “RÓT CHO ÄẦY VĨNH CỬU/Uá»NG CHO CẠN THOÃNG QUA†Trần Quốc Toàn Phó giáo sÆ° - Tiến sÄ© khoa há»c Bùi Mạnh Nhị từng có trang giáo...

Thông báo vá» việc há»— trợ khai thác nguồn há»c liệu trá»±c tuyến trong thá»i gian giãn cách

THÔNG BÃO V/V Há»– TRỢ KHAI THÃC NGUá»’N HỌC LIỆU TRá»°C TUYẾN TRONG THỜI GIAN GIÃN CÃCH   Nhằm há»— trợ Quý Thầy/Cô, các Anh/Chị sinh viên, há»c viên, nghiên cứu...
 

Hội thảo hội nghị

THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC “Lê Trí Viá»…n – má»™t Ä‘á»i vá»›i nghá», má»™t Ä‘á»i vá»›i văn†(Ká»· niệm 100 năm ngày sinh GSNGND Lê Trí Viá»…n)

BỘ GIÃO DỤC VÀ ÄÀO TẠO CỘNG HÃ’A XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM TRƯỜNG ÄẠI HỌC SƯ PHẠM TP.HCM Số:            /TB - ÄHSP Äá»™c lập -...

THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC QUá»C TẾ "KHU Vá»°C ÄÔNG à - NHá»®NG VẤN ÄỀ NGHIÊN CỨU VÀ DẠY HỌC NGá»® VÄ‚N"

TRƯỜNG ÄẠI HỌC SƯ PHẠM TP Há»’ CHà MINH KHOA NGá»® VÄ‚N – KHOA TIẾNG HÀN QUá»C   THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC QUá»C TẾ   KHU...
 

Äoàn TN - Há»™i SV

THÔNG BÃO VỀ HỘI THI NGHIỆP VỤ SƯ PHẠM CỦA SINH VIÊN KHOA NGá»® VÄ‚N TRƯỜNG ÄHSP TP. HCM NÄ‚M HỌC 2008 - 2009

1/ Mục đích ý nghÄ©a: TrÆ°á»ng ÄHSP là trÆ°á»ng có nhiệm vụ hÆ°á»›ng nghiệp dạy nghá» rất rõ ràng. Äồng thá»i vá»›i việc được trang bị kiến thức vá» khoa...

 BÀI MỚI NHẤT