Tà o Tuyết Cần, (1715?-1763?)
Â
“Hồng lâu má»™ng là tiểu thuyết cổ Ä‘iển vÄ© đại nhất của Trung Hoa. Nó đã được há»c giả cả ở Trung Quốc lẫn nÆ°á»›c ngòai nghiên cứu và tái nghiên cứu suốt hai thế ká»·â€(2, tr84). Tiếp cáºn từ phÆ°Æ¡ng diện nà o, tác phẩm cÅ©ng mở ra những chân trá»i ý nghÄ©a má»›i lạ. Nếu nhÆ° quan niệm nhân sinh của nhà triết há»c thÆ°á»ng được phát biểu dÆ°á»›i hình thức luáºn Ä‘á» thì ở các nhà văn lại được biểu hiện thông qua thế giá»›i nghệ thuáºt vô cùng phong phú. Tiếng nói chung, riêng; cá nhân, cá»™ng đồng; má»™t thá»i hay muôn Ä‘á»i Ä‘á»u Ãt nhiá»u gặp gỡ trên những trang viết của Tà o Tuyết Cần. Có được Ä‘iá»u đó phần nhiá»u nhá» và o những khái quát, chiêm nghiệm cuá»™c sống mang tầm triết há»c của tác giả.
Hệ tÆ° tưởng Trung Hoa rất Ä‘a dạng, già u bản sắc. Ở đây chúng tôi chỉ Ä‘á» cáºp tá»›i hai phÆ°Æ¡ng diện khá phổ biến trong quan niệm nhân sinh xuất phát từ hai truyá»n thống tÆ° tưởng  bản địa của Trung Quốc: Äạo giáo và Nho giáo, bao gồm quan niệm Nhân sinh nhÆ° má»™ng và Thiên mệnh.
Â
Nhân sinh như mộng
Quan niệm nhân sinh nhÆ° má»™ng vốn có ảnh hưởng lâu dà i trong tầng lá»›p trà thức phong kiến. Vá»›i Tà o Tuyết Cần, ảnh hưởng đó không thể nói là má» nhạt. Trong các bà i thÆ¡, từ, những Ä‘á»an trữ tình ngá»ai Ä‘á»â€¦ rải rác suốt tác phẩm, Tà o Tuyết Cần trở Ä‘i trở lại cảm xúc nhân sinh đại nhược má»™ng.
Muôn váºt từ không mà ra rồi lại trở vá» không, đó là lẽ sinh thà nh mà tác giả tá» ra rất thấm thÃa. Mượn lá»i hai vị sÆ°, đạo, ông phát biểu: “Trong cõi hồng trần Ä‘Ã nh rằng có nhiá»u thú vị nhÆ°ng không phải là nÆ¡i nÆ°Æ¡ng náu lâu dà i. Huống chi “Ngá»c là nh có vết, cuá»™c Ä‘á»i Ä‘a Ä‘oanâ€, tám chữ thÆ°á»ng Ä‘i liá»n vá»›i nhau. Rồi trong chá»›p mắt, vui hết đến buồn, ngÆ°á»i thay cảnh đổi rút cục chỉ là giấc má»™ng, muôn cõi Ä‘á»u trở thà nh khôngâ€. Quan niệm nhân sinh nhÆ° má»™ng đặc biệt sáng rõ khi nói vá» viên ngá»c của Bảo Ngá»c: “Vốn từ chá»— không ra, nên vá» chá»— không đóâ€. Ở Thái hÆ° ảo cảnh cÅ©ng có đôi câu đối:
Giả bảo là chân, chân cũng giả
Không là m ra có, có rồi không.
Hiện thá»±c trong Hồng lâu má»™ng cÅ©ng váºn Ä‘á»™ng theo chiá»u hÆ°á»›ng từ thịnh đến suy từ có trở vá» không. Tà o Tuyết Cần là ngÆ°á»i chứng kiến cảnh gia đình từ phồn hoa phú quà đến suy tà n. Những cuá»™c biến cải nhãn tiá»n khiến ông hoà i nghi sá»± vững bá»n, bất biến là không có thá»±c. Hồng lâu má»™ng (Giấc má»™ng lầu son ), tên tác phẩm đã bao hà m cái ảo của  đá»i thá»±c. Ở hồi má»™t trăm mÆ°á»i lăm, vá» cái chết của PhÆ°Æ¡ng ThÆ°, tác giả viết: “VÆ°Æ¡ng Hi Phượng trải qua cõi ảo trở lại Kim Lăngâ€. “Cõi ảo†chÃnh là quãng Ä‘á»i thá»±c ngắn ngủi của Phượng ThÆ° nÆ¡i trần thế.
Hồng lâu má»™ng có hÆ¡n bốn trăm nhân váºt, ở má»™t số nhân váºt tiêu biểu tác giả đã gán cho nó má»™t xuất xứ khác thÆ°á»ng. Bảo Ngá»c và Kim lăng tháºp nhị kim thoa Ä‘á»u xuất thân từ cõi hÆ° không: XÃch hà cung và Thái hÆ° ảo cảnh. Hai cõi trá»i chỉ tồn tại trong mÆ¡ (Giấc mÆ¡ của Chân SÄ© Ẩn hồi 1 và hồi 120, giấc mÆ¡ của Bảo Ngá»c ở hồi 5 và 116). Vá»›i hai nhân váºt trung tâm Giả Bảo Ngá»c và Lâm Äại Ngá»c, tác giả còn chỉ ra cụ thể hÆ¡n nguồn gốc hÆ° ảo. Bảo Ngá»c vốn là hòn đá, Äại Ngá»c vốn là cây cá» tiên. NhÆ°ng dù là cây hay đá thì tiá»n kiếp của Bảo Ngá»c và Äại Ngá»c Ä‘á»u nằm ở thế giá»›i hÆ° không. Thái hÆ° ảo cảnh hay XÃch hà cung là những không gian cụ thể nhÆ°ng đầy tÃnh huyá»…n tưởng. NÆ¡i đó là  cõi trá»i Ly háºn (Cõi Ä‘á»i đáng oán giáºn vì phải chia lìa nhau), đói thì ăn quả Máºt thanh (quả chứa những tình riêng bà máºt), khát thì uống nÆ°á»›c bể Quán sầu (nÆ°á»›c để tÆ°á»›i sá»± buồn)…
Triết lý nhân sinh nhÆ° má»™ng còn nằm ở những Ä‘oạn trữ tình ngoại Ä‘á» và trong sá»± cảm nháºn ngà y má»™t rõ rà ng hÆ¡n ở nhân váºt  Bảo Ngá»c. Hồi 22 (Bảo Ngá»c khoảng 14 tuổi), đã mÆ¡ hồ hiểu “Không có gì chứng má»›i là chá»— đứngâ€. Nghe câu hát Ký sinh thảo, Bảo Ngá»c tá» ra tỉnh ngá»™:
Hết duyên pháp, chớp mắt thà nh ly biệt
Trần trùi trụi, Ä‘i vá» không vÆ°á»›ng vÃu
Tìm đâu tá, nón mưa áo khói một mình đi
Mặc kệ ta, già y rơm, bát vỡ theo duyên đến.
Bảo Ngá»c thÆ°á»ng hay lo sợ đến thá»i Ä‘iểm váºt đổi, sao dá»i mà buồn chán: “Bảo Ngá»c nghÄ© ngay đến Äại Ngá»c sắc đẹp nhÆ° hoa, mặt tròn nhÆ° trăng, sau nà y ắt cÅ©ng có lúc không thể tìm thấy nữa, lẽ nà o chả đứt ruá»™t, nát gan. Äại Ngá»c đã có lúc không thể tìm thấy cứ thế suy ra những ngÆ°á»i nhÆ° Bảo Thoa, HÆ°Æ¡ng Lăng, Táºp Nhân cÅ©ng Ä‘á»u thế cả. Bá»n Bảo Thoa đã váºy thì thân mình ở đâu; thân mình còn chả biết ở đâu thì nÆ¡i nà y, vÆ°á»n nà y, hoa nà y, liá»…u nà y biết thuá»™c vá» aiâ€. Nhân váºt thÆ°á»ng hay băn khoăn lúc chết thì thân xác “Hóa thà nh tro bụi, gặp cÆ¡n gió to bay tan Ä‘i hết†thì ý nghÄ©a Ä‘á»i ngÆ°á»i là ở đâu?
Cà ng vá» cuối tác phẩm nhân váºt cà ng tá» ra ngá»™ đạo vá» kiếp “tụ tán phù sinhâ€, đồng cảm vá»›i triết lý Trang tỠ“Cuá»™c Ä‘á»i hÆ° vô mịt mùng. NgÆ°á»i ta sinh ra ở Ä‘á»i khó lòng tránh khá»i cảnh mây tan, gió cuốnâ€. Anh ta lấy trình Ä‘á»™ của đứa trẻ sÆ¡ sinh (xÃch tá») là m lý tưởng sống “… thánh hiá»n Ä‘á»i xÆ°a có câu: “chá»› là m sai tấm lòng đứa trẻ sÆ¡ sinhâ€â€¦ Äứa trẻ sÆ¡ sinh có gì đáng quÃ? Chẳng qua chỉ vì nó không hiểu, không biết, không tham, không ghét mà thôi. Chúng ta sinh ra đã đắm Ä‘uối trong vòng tham, giáºn, ngây, yêu, chẳng khác nà o bùn lầy, là m thế nà o để thoát khá»i cái lÆ°á»›i ấy của cõi trần? Cho hay ngÆ°á»i xÆ°a tuy đã nói qua bốn chữ “tụ tán phù sinh†nhÆ°ng chÆ°a là m ai tỉnh ngá»™ cả. Äã muốn nói vá» nhân phẩm thá» há»i ai là kẻ đạt được cái trình Ä‘á»™ sÆ¡ sinhâ€. Mục Ä‘Ãch của Mang Mang đạo sÄ© và Diểu Diểu chân nhân cho hòn đá đầu thai xuống hạ giá»›i là để hiểu cõi hồng trần tuy lắm Ä‘iá»u hấp dẫn nhÆ°ng chỉ là cuá»™c phồn hoa trong chá»›p mắt. (Cõi Ä‘á»i là tạm, viên ngá»c (Bảo Ngá»c) chỉ là má»™t ảo thân của hòn đá (Hòn đá – Thần Anh) trên tiên giá»›i. Äây là mạch vấn Ä‘á» khác, xin bà n tá»›i dịp sau).
Tà o Tuyết Cần tuy cảm thấy cái mong manh của Ä‘á»i ngÆ°á»i nhÆ°ng không vì thế mà cho rằng cuá»™c sống là vô nghÄ©a. Các nhân váºt trong Hồng lâu má»™ng Ä‘á»u trà n đầy mong muốn. Lòng khao khát được sống kiếp ngÆ°á»i của hòn đá là má»™t và dụ. Hòn đá “xuẩn ngốc†đã thóat vòng tạo hóa, không còn chịu kiếp sinh tá», tá» sinh nhÆ°ng vẫn cầu xin hai vị thần tiên được đầu thai xuống hạ giá»›i. Khi hòn đá được chứng kiến cảnh Quà phi vá» thăm nhà phong lÆ°u, phú quà không kể xiết, lại thầm mừng cho thân pháºn được là m ngÆ°á»i của mình: “Nhá»› lại những ngà y ở dÆ°á»›i núi Thanh Ngạnh trong dãy núi Äại Hoang mình sao mà buồn rầu, tịch mịch váºy. Nếu không nhá» nhà sÆ° chốc đầu và đạo sÄ© khiá»…ng chân mang đến đây thì mình là m gì được thấy cái thế giá»›i nà yâ€. Hòn đá từ khi đổi là m kiếp ngÆ°á»i cuá»™c Ä‘á»i má»›i trở nên ý vị. MÆ°á»i chÃn năm đầu thai xuống trần chứng kiến biết bao chuyện tan hợp bi hoan…nhÆ°ng không vì thế mà chán ghét cuá»™c sống.
Cảm giác cuá»™c Ä‘á»i nhÆ° má»™ng, tất cả trở vá» không là kết quả tất yếu của lẽ biến dịch. Nhân sinh nhÆ° má»™ng là lá»i cảm thán của tác giả trÆ°á»›c sá»± váºn hà nh và biến đổi của tá»± nhiên, xã há»™i. Triết là vá» biến đổi có từ trong Kinh Dịch. “Dịch†là má»™t tÆ° tưởng biện chứng. Triết há»c Nho, Pháºt, Äạo Ä‘á»u thừa nháºn sá»± biến đổi. Hồng lâu má»™ng đã miêu tả quá trình thịnh suy của phủ Giả nằm trong qui luáºt: BÄ© cá»±c thái lai, phồn hoa phú quà lên tá»›i tá»™t đỉnh ắt sẽ suy sụp. Tần Thị trÆ°á»›c khi chết đã báo má»™ng cho Phượng ThÆ° vá» cÆ¡ đồ hai phủ Vinh –Ninh, nếu không giữ gìn sẽ đến lúc “Hoa tà n thÆ¡m hết, má»i ngÆ°á»i chia tayâ€. Äây là nhân váºt đầu tiên trong Hồng lâu má»™ng thể hiện sá»± hoà i nghi vá» thế vững chãi Ä‘á»i Ä‘á»i của Vinh, Ninh phủ. Nà ng tá» ra rất thấm thÃa vá»›i lẽ váºn hà nh: trăng tròn rồi khuyết, nÆ°á»›c đầy thì trà n. Tần Thị chết rất sá»›m (hồi 16) nhÆ°ng toà n bá»™ diá»…n biến của Hồng lâu má»™ng đúng theo dá»± cảm của nhân váºt.
Quá trình thịnh – suy của chế Ä‘á»™ phong kiến nhìn bằng con mắt của ngÆ°á»i trong cuá»™c đó là sá»± kết thúc. NhÆ°ng đặt trong tiến trình lịch sá», lại là sá»± thay đổi tất yếu. Lịch sá» không đặt dấu chấm hết, chỉ là sá»± chấm hết của má»™t hình thái xã há»™i lá»—i thá»i, má»™t hình thái xã há»™i khác tiến bá»™ hÆ¡n sẽ ra Ä‘á»i. Chúng ta có thể phê phán triết lý nhân sinh nhÆ° má»™ng của Tà o Tuyết Cần là bi quan và yếm thế nhÆ°ng gắn cảm xúc nà y vá»›i hòan cảnh riêng đầy bế tắc, sẽ hiểu tâm trạng của Tà o Tuyết Cần không là vô cá»›. Cuá»™c đổi thay quá khốc liệt, Tà o Tuyết Cần má»™t mặt chấp nháºn sá»± tháºt, má»™t mặt không tránh khá»i những cảm khái bi quan. Do đó, dù còn nhiá»u tiếc nuối, ông vẫn chỉ ra con Ä‘Æ°á»ng diệt vong không tránh khá»i. Ông đã Ä‘i ngược lại “các thiện cảm giai cấp và các thà nh kiến chÃnh trị của mìnhâ€(2). Lý Hy Phà m khẳng định: ‘Cho dù Tà o Tuyết Cần vẫn có tÆ° tưởng hÆ° vô nhất định, ông đã hát lên bà i ca ai Ä‘iếu cho giai cấp mình. Có Ä‘iá»u đằng sau tấn bi kịch lá»›n, không khó nhìn thấy sá»± Ä‘eo Ä‘uổi và nguyện vá»ng nóng bá»ng của nhà văn đối vá»›i nhân sinh’’(2). Bà i ca của vị đạo sÄ© khiá»…ng chân, Hảo liá»…u ca của Chân SÄ© Ẩn vang vá»ng nhÆ° má»™t Ä‘iệp khúc minh triết “… muôn việc ở Ä‘á»i “hảoâ€(tốt) tức là “liá»…u†(hết), “liá»…u†tức là “hảoâ€, nếu không “liá»…u†thì không “hảo†mà muốn “hảo†thì phải “liá»…uâ€. Äiá»u đó cà ng khẳng định cái nhìn dÅ©ng cảm của Tà o Tuyết Cần, cÅ©ng là tÆ° tưởng vượt thá»i đại của ông.
Â
Thiên mệnh
Tà o Tuyết Cần là má»™t nhà Nho, ý thức hệ của ông cÆ¡ bản vẫn là Nho gia. Nho gia tin và o thiên mệnh và quan niệm má»™t nhân cách hoà n hảo phải là m sao có thể biết được thiên mệnh. “Không biết mệnh, không phải là ngÆ°á»i quân tá»â€ (Khổng Tá»). Trong mối quan hệ giữa ngÆ°á»i và trá»i, trá»i có vai trò quyết định trong việc định Ä‘oạt các số pháºn. Tuy nhiên há»c thuyết thiên mệnh được Tà o Tuyết Cần thể hiện trong tác phẩm không Ä‘Æ¡n giản, nó có thể ẩn, hiện; có thể trá»±c tiếp, gián tiếp… bằng thái Ä‘á»™ có lúc đồng thuáºn, phục tòng nhÆ°ng cÅ©ng có lúc phủ nháºn, phản bác.
Hình ảnh có nghÄ©a bao trùm, chi phối tòan bá»™ số pháºn mÆ°á»i hai cô gái đẹp đất Kim Lăng là những cuốn sổ ở Thái hÆ° ảo cảnh. Số pháºn của Kim Lăng tháºp nhị kim thoa được ghi chép, định Ä‘á»at ở những cuốn sổ nà y (hồi 5). Cuá»™c Ä‘á»i má»—i nhân váºt gói gá»n trong má»™t lá số tiá»n định, là những bà i thÆ¡ đầy ẩn ý, nhÆ° lá»i sấm vÄ©. NgÆ°á»i may mắn Ä‘á»c được những cuốn sách trá»i là Bảo Ngá»c. Cho dù Bảo Ngá»c “tÆ° chất thông minh, tÃnh tình mẫn tuệâ€, nhÆ°ng hoà n tòan mù má» vỠý nghÄ©a của từng bà i thÆ¡. Äó là thiên cÆ¡ không thể tiết lá»™, đồng thá»i cÅ©ng là cách viết của Tà o Tuyết Cần nhằm tăng sức hấp dẫn, khÆ¡i mở những dòng mạch ngầm tiếp tục diá»…n tiến của tiểu thuyết. Sá»± váºn Ä‘á»™ng cuá»™c Ä‘á»i các nhân váºt dần sáng lên những dá»± báo thiêng.
TÆ° tưởng thiên mệnh trong Hồng lâu má»™ng đôi khi được thể hiện trá»±c tiếp, thÆ°á»ng và o lúc nhân váºt gặp tai há»a bất ngá», khó giải thÃch. Khi hai chị em Phượng ThÆ° và Bảo Ngá»c trúng bùa Mã đạo bà , Giả ChÃnh bất lá»±c, chấp nháºn mệnh trá»i: “Số chúng nó nhÆ° thế cÅ©ng là mệnh trá»i, sức ngÆ°á»i không thể cưỡng lại được. Hai cháu mắc bệnh bất ngá» tìm hết cách cứu chữa rồi mà vẫn chÆ°a khá»i tưởng cÅ©ng là mệnh trá»i nhÆ° thế nên để mặc kệ chúng nóâ€. Tần Thị trÆ°á»›c khi chết cÅ©ng tin mệnh mình đã hết: “NgÆ°á»i ta chữa được bệnh không chữa được mệnhâ€. Äịnh mệnh hiện hình trong những sinh hoạt hà ng ngà y. Trong những lần đánh toan hay gieo tá»u lệnh Ä‘á»u có sá»± báo ứng của số kiếp.
Mệnh trá»i còn được biểu hiện qua các Ä‘iá»m báo. Äiá»m báo trong thiên nhiên, trong hoạt Ä‘á»™ng con ngÆ°á»i. Cây hải Ä‘Æ°á»ng phủ Giả nở hoa trái mùa, liá»n sau đó Bảo Ngá»c mất ngá»c thiêng, gia đình há» Giả quyết định cÆ°á»›i Bảo Thoa cho Bảo Ngá»c, Äại Ngá»c chết. Yếu tố Ä‘iá»m báo xuất hiện nhiá»u theo giấc má»™ng. Äại Ngá»c mÆ¡ thấy ngÆ°á»i ta gá»i mợ hai Bảo, Ä‘iá»m báo Bảo Thoa lấy Bảo Ngá»c; Giả Mẫu mÆ¡ thấy Nguyên phi vá» nhà thăm Ä‘iá»m báo Nguyên Phi chết; Bảo Ngá»c mÆ¡ thấy Tình Văn đến chà o để Ä‘i, Ä‘iá»m báo Tình Văn chết… TrÆ°á»›c khi chết hoặc gặp phải má»™t biến cố lá»›n lao, các nhân váºt thÆ°á»ng được báo má»™ng. Bốn mÆ°Æ¡i hồi sau, những chi tiết Ä‘iá»m báo xuất hiện nhiá»u hÆ¡n. Từ việc ba chị em câu cá đến việc thưởng trăng rằm ở vÆ°á»n Há»™i PhÆ°Æ¡ng Ä‘á»u có những dấu hiệu Ä‘iá»m báo. Cùng vá»›i chiá»u hÆ°á»›ng cây đổ vượn tan, Ninh – Vinh phủ má»—i lúc má»™t hiu quạnh, hoang tà n lại thÆ°á»ng xuất hiện những Ä‘iá»u quái gở:  tiếng quạ kêu, tin đồn vÆ°á»n Äại Quan có ma...
Hai nhân váºt Mang mang đạo sÄ© và Diểu diểu chân nhân là hai sứ giả nhà trá»i, luôn theo sát Bảo Ngá»c trong suốt quãng Ä‘á»i mÆ°á»i chÃn năm trần thế. Viên ngá»c của Bảo Ngá»c là váºt nhắc nhở Bảo Ngá»c không thể thoát khá»i vòng trói định mệnh. NhÆ°ng những thế lá»±c huyá»n bà nà y đã chi phối nhân váºt đến đâu? Trong Truyện Kiá»u ý định của trá»i được phát ngôn qua lá»i sÆ° Tam Hợp và Äạm Tiên, hai nhân váºt đã mách bảo Kiá»u hà nh trình con Ä‘Æ°á»ng số mệnh. NhÆ°ng ở đây anh chà ng Ngốc há» Giả khi biết được cÆ¡ trá»i (hồi 5), anh ta quên gần hết. Viên ngá»c là bản mệnh của mình nhÆ°ng  luôn đòi Ä‘áºp nát và quăng Ä‘i. Ở Bảo Ngá»c biểu hiện ý chà chống lại số mệnh. Mặc cho dây trói và ng – ngá»c, Bảo Ngá»c say mê Lâm Äại Ngá»c, đã có lần muốn moi hết gan ruá»™t để em Lâm hiểu được tâm tình. Không chỉ Bảo ngá»c, Äại Ngá»c cÅ©ng không tin và o nhân duyên “Má»™t bên ngá»c báu má»™t bên khóa và ngâ€. Viên ngá»c là váºt dẫn dắt Bảo Ngá»c đến mối duyên và ng – ngá»c nhÆ°ng anh ta khẳng định: “Tôi có trái tim của tôi cần gì đến viên ngá»c nữa†mà trái tim ấy lại thuá»™c vá» em Lâm rồi. Bảo Ngá»c mất ngá»c, Äại Ngá»c thầm nghÄ© hay vì có mình mà mất ngá»c, có nghÄ©a những Ä‘iá»u thuá»™c tiá»n định, số mệnh Ä‘á»u không đúng. Tình yêu của Bảo Ngá»c và Äại Ngá»c cÅ©ng là sá»± chống trả lại số mệnh. Cuối cùng Bảo Thoa lấy Bảo Ngá»c nhÆ°ng cuá»™c nhân duyên nhanh chóng kết thúc. Bảo Ngá»c Ä‘i tu, chứng minh cho lòng chung thủy vá»›i ngÆ°á»i yêu bạc mệnh.
Tà o Tuyết Cần tá» ra phục tùng số mệnh nhÆ°ng lại không tin và o nó. Äó là hai mặt tưởng nhÆ° mâu thuẫn nhÆ°ng thá»±c ra là thống nhất. Vấn Ä‘á» thiên mệnh, số pháºn đôi khi là điểm tá»±a để tác giả lý giải cuá»™c Ä‘á»i của từng nhân váºt. NhÆ°ng trong má»—i số pháºn, tÆ° tưởng định mệnh và những biến đổi biện chứng của cuá»™c sống là hai yếu tố song hà nh. Tà o Tuyết Cần má»™t mặt nói vá» số pháºn, mệnh trá»i má»™t mặt vẫn chỉ ra xu hÆ°á»›ng tất yếu của hiện thá»±c. Vì thế, có lúc nhà văn rÆ¡i và o mâu thuẫn: “Tác giả tá» ra bất lá»±c khi Ä‘Æ°a ra những mệnh Ä‘á» triết há»c khái quát để giải thÃch cuá»™c sống đã được miêu tả má»™t cách xuất sắcâ€(3). Theo lá»i Tần Thị, cÆ¡ đồ há» Giả nếu không gìn giữ tất đến lúc vinh chán phải nhục. Gánh nặng sinh tồn đặt lên vai Phượng ThÆ°, dù là báºc anh hùng trong đám quần thoa, cÅ©ng không thể ngăn cản nổi cÆ¡n khủng hoảng trong từng tế bà o. Khúc mÆ°á»i ba, Hảo sá»± chung, viết:
Xuân đi hương vẫn còn rơi
Nguyệt hoa gây vạ suy đồi vì ai
Nhà suy bởi tại KÃnh rồi
Nhà tan trÆ°á»›c hết tá»™i thá»i tại Ninh
Gây nên oan trái vì tình.
Từ trong cách miêu tả của nhà văn, Ä‘á»™c giả thấy rằng số pháºn và thiên mệnh không phải là yếu tố chủ đạo chi phối cuá»™c Ä‘á»i các nhân váºt. Số pháºn bi thÆ°Æ¡ng của những ngÆ°á»i con gái bất hạnh chỉ có thể tìm nguyên nhân từ cuá»™c sống xã há»™i, không từ má»™t lý thuyết siêu hình nà o. Tà o Tuyết Cần chÆ°a thể bứt mình rá»i bá» sá»± phụ thuá»™c và o thiên mệnh nhÆ°ng ông cÅ©ng đã xuất phát từ quan Ä‘iểm hiện thá»±c để lý giải.
Äiểm qua má»™t và i khÃa cạnh của bức tranh hiện thá»±c gắn vá»›i má»™t và i nhân váºt phụ để hiểu rõ thêm vấn Ä‘á» nà y.
- a. Nhân váºt Ô Tiến Hiếu: xuất hiện ở hồi 53. Ô Tiến HIếu là viên quản lý ở Hắc
SÆ¡n thôn, hà ng năm phải tiến cho nhà há» Giả vô số đồ ăn thức uống quà hiếm. Năm đó mùa mà ng thất bát vì nạn mÆ°a đá nhÆ°ng O Tiến Hiếu vẫn mang vá» phủ Giả hÆ°u to, hÆ°u nhá», lợn gà , dê rừng rồi tay gấu gân hÆ°u, gạo tám, gạo cẩm…tÃnh thà nh tiá»n là hai nghìn năm trăm lạng nhÆ°ng vẫn bị cha con nhà Giả Trân chê Ãt. Phủ Ninh hà ng năm sống bằng sá»± cống nạp của hà ng chục trại nhÆ° váºy. Chỉ má»™t sá»± kiện đủ thấy sá»± tồn tại của tầng lá»›p thống trị phong kiến dá»±a trên bóc lá»™t tô thuế nặng ná».
- b. Nhân váºt sÆ° già ở chùa Thiết Hạm: xuất hiện ở hồi 105. SÆ° già nhân cÆ¡ há»™i Phượng ThÆ° Ä‘Æ°a đám Tần Thị nghỉ lại chùa đã nhá» Phượng ThÆ° giúp cho nhà há» TrÆ°Æ¡ng thoái hôn. MÆ°u kế của sÆ° già sau nà y khiến Lý công tá» và TrÆ°Æ¡ng Kim Kha Ä‘á»u chết. Hình ảnh sÆ° già thống nhất vá»›i thái Ä‘á»™ của Tà o Tuyết Cần đối vá»›i tăng ni pháºt tá» nói chung trong Hồng lâu má»™ng. Mặt khác, sá»± kiện nà y còn chỉ ra sá»± tồn tại gia đình há» Giả không chỉ bằng chÃnh sách tô tức, thuế má nặng ná» mà còn bằng nguồn thu bất hợp pháp nhÆ° đút lót, cho vay nặng lãi… Khi bị tịch biên gia sản ngÆ°á»i ta tìm thấy trong nhà Phượng ThÆ° hà ng thùng văn tá»± vay nợ, thế chấp vá»›i lãi suất cao.
- c. Nhân váºt Tiá»u Äại: xuất hiện ở hồi 8. Tiá»u Äại táºn tụy phục dịch trong phủ Ninh từ lúc còn trẻ, là má»™t gia nô trung thà nh và được cất nhắc. Trong không khà hủ bại  của Ninh phủ, Tiá»u Äại phẫn uất kêu lên: “Ai ngá» bây giá» lại đẻ ra những giống súc sinh nà y (chỉ Giả Dung)! Hà ng ngà y “trá»™m gà bắt chóâ€, nà o là “tiểu thúc†nà o là “ ba hôiâ€, loạn luân cả lũ… Thôi đừng Ä‘em cánh tay gãy dấu và o trong ống áo nữaâ€. Tiá»u Äại đã công khai vạch trần lối sống hưởng lạc của cha con Giả Xá, sẽ là nguyên nhân chÃnh đẩy cÆ¡ đồ há» Giả xuống vá»±c.
- d. Nhân váºt già LÆ°u: Äối vá»›i già LÆ°u tác giả dà y công xây dá»±ng nhiá»u hÆ¡n so vá»›i các nhân váºt nhÆ° Ô Tiến Hiếu, Tiá»u Äại…Già LÆ°u đến Vinh phủ ba lần, trở thà nh chứng nhân chứng kiến cảnh thịnh suy của phủ Giả. Qua hình ảnh già LÆ°u, tác giả muốn nói tá»›i sá»± xa hoa vượt ngòai sức tưởng tượng của há» Giả, cuá»™c sống cách biệt trá»i vá»±c giữa tầng lá»›p nông dân và quý tá»™c phong kiến.
- e. Nhân váºt Anh Liên: Anh Liên là con gái Chân SÄ© Ẩn xuất hiện ngay từ hồi 1. Äó
là má»™t cô bé xinh đẹp trong ngà y rằm tháng giêng theo ngÆ°á»i ở Ä‘i xem rÆ°á»›c đèn chẳng may bị bá»n buôn ngÆ°á»i bắt cóc. Lá»›n lên, được gả cho Phùng Uyên, nhÆ°ng rồi “gái bạc mệnh, gặp trai bạc mệnhâ€, Tiết Bà n hãm hại Phùng Uyên, mang Anh Liên bá» trốn. Anh Liên sau nà y chÃnh là cô nữ tỳ HÆ°Æ¡ng Lăng hiá»n là nh mà suốt Ä‘á»i bị Tiết Bà n hà nh hạ. Hình ảnh Anh Liên là khúc dạo đầu báo hiệu cuá»™c Ä‘á»i bất hạnh của những thiếu nữ phủ Giả khi ra khá»i “đà o viên†Äại quan viên.
- f. Nhân váºt Chân Bảo Ngá»c: xuất hiện hồi 115. Trong sá»± đối sánh vá»›i nhân váºt Giả
Bảo Ngá»c, hình tượng Chân Bảo Ngá»c có rất nhiá»u ý nghÄ©a. Nhân váºt trÆ°á»›c khi xuất hiện, Giả Bảo Ngá»c đã gặp trong mÆ¡. Chân Bảo Ngá»c và Giả Bảo Ngá»c là hai hình tượng để tác giả gá»i gắm quan niệm vá» chân và giả. Chân Bảo Ngá»c biết Giả Bảo Ngá»c là “linh hồn cÅ© trên hòn đá tam sinh†và tá»± anh ta thấy mình phải có nghÄ©a vụ giảng giải cho Giả Bảo Ngá»c những lý lẽ ở Ä‘á»i. Lý lẽ của Chân Bảo Ngá»c là chuá»—i lá»i của bá»n “má»t ăn lá»™c†mà Giả Bảo Ngá»c vốn rất khinh bỉ. Nhân váºt Chân Bảo Ngá»c xuất hiện má»™t lần nhÆ°ng đã góp phần hoà n chỉnh bức tranh nhân sinh. Chúng ta có thể thấy những Ä‘Æ°á»ng nét cÆ¡ bản: chế Ä‘á»™ công danh khoa cá», chế Ä‘á»™ quan lại, nô tỳ… cùng các rÆ°á»ng mối xã há»™i, gia đình Ä‘á»u tiá»m tà ng nguy cÆ¡ đổ vỡ. Tuy nhiên Ä‘iểm sâu sắc trong tÆ° tưởng Tà o Tuyết Cần, ấy là ông cho rằng Chân cÅ©ng chÃnh là Giả, Giả cÅ©ng chÃnh là Chân. Chân Bảo Ngá»c là má»™t hình ảnh, má»™t sá»± phóng chiếu của Giả Bảo Ngá»c (lần đầu tiên Giả Bảo Ngá»c “gặp†Chân Bảo Ngá»c là trong mÆ¡, khi nằm ngủ đối diện vá»›i tấm gÆ°Æ¡ng).
Hồng lâu má»™ng chủ yếu xoay quanh mối tình của Bảo Ngá»c và Äại Ngá»c nhÆ°ng bên cạnh đó tác giả còn Ä‘á» cáºp tá»›i rất nhiá»u những vấn Ä‘á» xã há»™i nóng bá»ng. Câu chuyện vá» má»™t gia đình thoạt nhìn tưởng yêu thÆ°Æ¡ng, sống hòa đồng nhÆ°ng thá»±c chất “NgÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy chẳng khác gì gà chá»i chỉ chá»±c nuốt sống lẫn nhauâ€. Những ngÆ°á»i phụ nữ mặc dù được tác giả dà nh cho tình cảm Æ°u ái đặc biệt nhÆ°ng số pháºn cÅ©ng không mấy tÆ°Æ¡i sáng. Hà ng loạt những bi kịch: Äại Ngá»c không lấy được Bảo Ngá»c uất ức mà chết, Nghênh Xuân bị anh chồng vÅ© phu hà nh hạ đến chết, TÆ°Æ¡ng Vân lấy phải anh chồng bệnh táºt sá»›m thà nh góa phụ, Uyên Ương tá»± tá» vì sống không thoát khá»i tay Giả Xá, Lý Hoà n chồng chết sá»›m Ä‘á»i lạnh lẽo nhÆ° đống tro tà n…TÃch Xuân  ngán ngẩm cảnh chợ chiá»u của phủ Giả, nà ng thấy mình bÆ¡ vÆ¡ và bế tắc, sá»›m gá»i mình và o cá»a Pháºt. Hồi 116, Bảo Ngá»c nằm má»™ng vá» Thái hÆ° ảo cảnh lần thứ hai, biết rõ cÆ¡ trá»i, cà ng cám cảnh, xót xa cho thân pháºn những ngÆ°á»i phụ nữ phủ Giả. “Bảo Ngá»c nhá»› đến câu thÆ¡: “Má»™t ngá»n đèn xanh cạnh Pháºt bà †(chỉ TÃch Xuân), rồi thở dà i luôn mấy tiếng. Chợt lại nhá»› đến những chữ: “Má»™t chiếc chiếu, má»™t khóm hoa†rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn Táºp Nhân, bất giác chảy nÆ°á»›c mắtâ€. Những số pháºn bi kịch và sá»± kết thúc bi kịch của Hồng lâu má»™ng là tất yếu.
Trong quan niệm nhân sinh, Tà o Tuyết Cần chịu ảnh hưởng của cả ba trÆ°á»ng phái triết há»c Nho, Äạo và Pháºt. NhÆ°ng ông chỉ chịu ảnh hưởng ở khÃa cạnh tÆ° tưởng, những hình thức tôn giáo lại kịch liệt lên án. Äó là việc luyện Ä‘an cầu tiên của Giả KÃnh Ä‘Æ°a đến háºu quả Giả KÃnh chết oan và gia đình suy sụp. Các thầy thuốc cÅ©ng phê phán: “Thuáºt đạo khà của Giả KÃnh rất hão huyá»n, đến cả những việc lá»… sao, giữ giá», uống linh sa, nhiá»u sá»± nhảm nhà hÆ° tổn tinh thần, hại cả tÃnh mệnhâ€. Hình ảnh tên đạo sÄ© bán thuốc rong há» VÆ°Æ¡ng cà ng là má»™t sá»± đả kÃch, mỉa mai Äạo giáo. Hắn khoe thuốc mình chữa được bách bệnh, đến khi bị Bảo Ngá»c há»i “Có thứ cao nà o dán khá»i được bệnh ghen của Ä‘Ã n bà khôngâ€, hắn Ä‘Ã nh thú nháºn “Thuốc cao của tôi cÅ©ng là thuốc giả. Nếu thuốc tháºt thì tôi đã uống để thà nh tiên rồi, Ä‘á»i nà o lại chịu sống vất vưởngâ€.
Phê phán Pháºt giáo, tác giả táºp trung miêu tả tăng ni pháºt tá» cùng các chùa chiá»n, miếu mạo. Äá»n, chùa trở thà nh nÆ¡i trai trẻ hẹn hò. Tần Chung và tiểu ni Trà Năng ở am Mạn Äầu là má»™t và dụ. Tinh thần chống Pháºt giáo biểu hiện rõ ở nhân váºt Bảo Ngá»c. Anh ta đầy ắp ác cảm vá»›i tầng lá»›p nà y. Khi có ngÆ°á»i phụ nữ nà o qua Ä‘á»i, Bảo Ngá»c thÆ°á»ng đứng chắn quan tà i ngăn bá»n sÆ° hôi hám không đứng gần, sợ bẩn linh hồn chị em. Anh ta còn cho rằng ngÆ°á»i phụ nữ thiêng liêng hÆ¡n cả Pháºt di Ä‘Ã và Ngá»c Äế. Trong con mắt của Bảo Ngá»c và Äại Ngá»c các chÆ° tăng, đạo sÄ© Ä‘á»u là bá»n “điên đạiâ€, lá»i nói của há» không thể tin được.
Thấy rõ sá»± diệt vong tất yếu của giai cấp mình, tâm trạng Tà o Tuyết Cần nhìn chung là bế tắc. CÅ©ng nhÆ° nhân váºt Bảo Ngá»c, nhà văn tìm tòi trong triết há»c mong có má»™t lối thoát. Trong thá»i Ä‘iểm lịch sá» bấy giá», tác giả không cách nà o khác lý giải sá»± diệt vong của chế Ä‘á»™ phong kiến là ngẫu nhiên của váºn hà nh vÅ© trụ. Má»™t mặt nhà văn vẫn xuất phát từ hiện thá»±c để miêu tả, lý giải những vấn Ä‘á» xã há»™i chân thá»±c và xác đáng nhất. Hồng lâu má»™ng đã ‘phá vỡ tÆ° tưởng và cách viết truyá»n thống’’(Lá»— Tấn). Các nhà nghiên cứu Xô viết cÅ©ng đánh giá rất cao tÆ° tưởng của nhà văn “…Ở đâu Tà o Tuyết Cần cÅ©ng tá» ra là má»™t ngÆ°á»i tiên tiến đứng cao hÆ¡n trình Ä‘á»™ chung của ý thức hệ thá»i đại†(Dẫn theo 3).
Có nhà nghiên cứu cho rằng cà ng viết vá» Hồng lâu má»™ng cà ng cảm thấy hồ đồ. Hồng lâu má»™ng không mang ý nghÄ©a má»™t chiá»u. Thế giá»›i Hồng lâu má»™ng được vẽ nên bằng những Ä‘Æ°á»ng nét tỉ mỉ,  vô cùng chân thá»±c nhÆ°ng lại có thêm miá»n Thái hÆ° ảo cảnh, viên đá dÆ°á»›i chân núi Thanh Ngạnh, cõi Äại hoang mịt mùng… khiến cho không khà tịch mịch nÆ¡i Äại hoang bị tan loãng trong cuá»™c sống xa hoa phủ Giả vá» cuối tác phẩm lại cuá»™n trà o lên che khuất những số pháºn từng tồn tại trên Ä‘á»i:
Chỗ ta ở chừ, đỉnh núi thanh u
Chỗ ta chơi chừ, cõi không mịt mù
Ai đi cùng ta chừ, ta đi theo ai
Mênh mông mịt mù chừ, vá» nÆ¡i Äại Hoang.
Â
Tà i liệu tham khảo
- Tà o Tuyết Cần, Cao Ngạc (1963), Hồng lâu má»™ng (bản dịch VÅ© Bá»™i Hoà ng, Trần Quảng), NXB Văn hóa, Viện Văn há»c.
- Ming – Dong Gu (2010), Hồng há»c tâm bệnh : Tiếp cáºn Hồng lâu má»™ng từ phân tâm há»c (Nguyá»…n Äà o Nguyên và Trần Hải Yến dịch), Nghiên cứu văn há»c, số 10.
- Lý Hy Phà m (1959), Vị trà của Thủy há» và Kim Bình Mai trong quá trình phát triển của văn há»c hiện thá»±c chủ nghÄ©a Trung Quốc (LÆ°Æ¡ng Duy Thứ dịch, bản rônêô), trong sách Nghiên cứu tiểu thuyết Minh Thanh, NXB Văn hóa Nhân dân Bắc Kinh.
- Nguyá»…n Khắc Phi (1979), Vị trà hồi má»™t trong Hồng lâu má»™ng, Ká»· yếu Khoa há»c, Äại há»c SÆ° phạm Hà Ná»™i, bản rônêô.
- Lỗ Tấn (1996), Sơ lược lịch sỠtiểu thuyết Trung Quốc, NXB Văn hóa, H.
|