Mũi Né 2017 - chuyến "du hí" hanh phúc PDF. In Email
Thứ hai, 24 Tháng 7 2017 07:22

Mũi Né 2017 – chuyến “du hí” hạnh phúc

Đặng Thị Thu Hương


Hạnh phúc là khi ta được chia sẻ niềm vui, những băn khoăn và lo âu với người thân, bạn bè, là khi mỗi ngày ta hiểu thêm về những người ta thương mến, là được sống trong bầu không khí có tên gọi tình thân.

Cuối năm 2016 tôi vào Nam sống và trở thành “tân binh” của Khoa Nga. Mọi việc đối với tôi đều bỡ ngỡ, cảm giác “ngây ngô” như ngày đầu tiên được mẹ dắt tay đến trường vậy. Có bao điều không rõ, biết bao việc không hiểu làm tôi cảm thấy mình vô cùng vụng về. Trong hoàn cảnh đó tôi nhận được sự thông cảm và giúp đỡ rất nhiều từ các đồng nghiệp. Những lời động viên, hướng dẫn của các cô, các chị và các em cùng khoa làm tôi cảm thấy vững tâm và tự tin hơn trong cả cuộc sống lẫn công việc. Điều đáng quý ấy tôi luôn thầm biết ơn.

Cuối tháng 6 vừa qua mẹ con tôi lần đầu tiên được đi du lịch với Khoa đến Phan Thiết – Mũi Né. Chuyến đi để lại trong tôi những cảm xúc khó quên. Điều tôi nhớ và trân trọng nhất là tình cảm yêu thương, quan tâm mà các cô, các chị và các em dành cho mẹ con tôi. Đến sân ga từ sáng sớm để tập hợp theo đoàn những lời đầu tiên tôi nhận được là: “Em ăn sáng chưa?”, “Tội nghiệp bé con phải dậy sớm”… Tôi biết mà, mình luôn được quan tâm; đến giờ khởi hành có hai chàng “phụ tá” giúp đỡ xách giỏ cho hai mẹ con (ai được nhắc đến nhớ hắt xì nhé); và suốt chuyến tàu đó các cô, các chị chia sẻ cho hai mẹ con biết bao nhiêu bánh kẹo (kết quả là giỏ đeo của bé con đầy ứ hư đồ ăn). Trong suốt thời gian đi du lịch cùng Khoa lúc nào tôi cũng được nghe các cô và các chị nhắc nhở “Hương ơi ăn đi”, “Cho con bé con ăn đi không đói”… Chuyến tàu về mẹ con tôi cũng được quan tâm chu đáo vô cùng.

Trong đoàn đi chơi mọi người nói cười với nhau rôm rả, kể chuyện, chia sẻ những điều đơn giản mà sâu sắc: các cô các trò rủ nhau đi bơi, khi ăn sáng có chỗ ngồi mát mẻ các cô, các chị gọi mẹ con tôi lại liền, rồi những lúc cả đoàn quyết tâm “hi sinh vì nghệ thuật” cùng nhau chụp hình, cùng nhau reo hò (có quá nhiều tấm hình đẹp và độc)... Những điều tôi ấn tượng nhất là chuyện cô Mai chia sẻ cách dạy con, là chị Hằng dỗ dành và đút cơm cho bé nhà tôi ăn, là em Quân cưng nựng và nhẹ nhàng ru “Masa” (biệt danh cô Quân đặt cho Khánh Chi) ngủ, là chị Mai và bé Thư hì hụi thổi phao bơi cho cô nhóc, là cô Ngọc Anh nhẹ nhàng, thân thiện và gần gũi (dù tôi mới gặp lần đầu).

Bé xíu nhất đoàn nên con luôn được quan tâm đặc biệt

Điều đơn giản, mộc mạc lại đáng quý vô cùng. Biết viết sao để diễn tả hết những cảm xúc đang căng đầy trong suy nghĩ của tôi bây giờ. Những trải nghiệm của chuyến đi vừa qua vẫn còn hiện hữu rất rõ trong trí nhớ tôi. Mỗi khi nhớ lại hay ngắm nhìn những bức ảnh kỷ niệm bất giác tôi tự cười một mình. Vui quá mà! Tôi vẫn muốn có thật nhiều, thật nhiều cơ hội đi chơi cùng các cô, các chị và các em trong khoa. Tôi hạnh phúc vì mình được trở thành một thành viên của khoa Nga: làm việc hết mình và chơi hết mình. Tôi đã có thêm một gia đình.

 

Đăng Nhập



Lịch công tác

Tháng Tư 2024
T2 T3 T4 T5 T6 T7 CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30 1 2 3 4 5