Khoa Giáo dục Tiểu học (old)
http://khoagdth.hcmup.edu.vn
  
Trang Chủ Tư liệu tham khảo Quán Nhớ Truyện viết trên đường
Truyện viết trên đường PDF. In Email
Thứ năm, 21 Tháng 4 2011 01:16

Câu chuyện thứ ba (tiếp theo)

Từ đồng nghĩa

        Lần ấy, tôi cùng mấy người bạn xuống Cần Thơ có việc nhân tiện chiêm ngưỡng cây cầu mới. Khánh thành cả gần tháng nay mà người đổ về cầu vẫn nườm nượp. Thế mới biết dân mình khao khát trông chờ những công trình phục vụ cho an sinh và cho sự phát triển của đất nước đến nhường nào. Chúng tôi nghỉ ăn trưa ở nhà hàng Miền Tây II cùng mấy người bạn hiện đang làm việc tại địa phương. Cậy là dân thổ địa, công tác ở lĩnh vực kinh doanh tiền nhiều nên họ đãi chúng tôi khá thịnh soạn. Chủ yếu là món rùa, rắn – được xem là đặc sản của vùng. Nhìn những tia máu rắn đang loang dần ra trong chai rượu trắng, tôi rùng mình, cứ nghĩ sao con người ác thế, ăn thịt uống máu của muôn loài. Trong câu chuyện hỏi thăm nhau về người này người kia lâu ngày không gặp, T. hỏi B – chị bạn đi cùng nhóm tôi: Bà nhớ thằng M “gáy” không? Nhớ chứ. Hồi này vợ con sao rồi, còn hay “gáy” không? Lúc đầu tôi tưởng mình nghe nhầm ngáy thành gáy. Nhưng khi từ gáy được lặp lại, tôi ngạc nhiên hỏi: Gáy là thế nào? B cười giải thích: Gáy là nói nhiều cũng như một vài nơi gọi là nổ, hót ấy mà. Tôi ớ ra và nhớ lại sự việc cũng mới diễn ra cách đây chưa lâu. Hôm ấy, sau lễ phát bằng tốt nghiệp lớp ĐH của quận, chúng tôi được sinh viên mời dự tiệc. Mấy chị em khoa tôi được sắp xếp ngồi cùng bàn với các vị có chức sắc của Phòng và Trường BD, hiệu trưởng hiệu phó mấy trường trong quận. T. H – hiệu phó trường Z (có vợ trước là sinh viên của tôi, học khoa ngữ văn). Anh này nói liên tục, nói hết cả phần người khác. T ghé tai tôi thì thầm: Cô đừng lạ. Ông này “pháo” lắm. Trong cái trường biểu thị tính nói nhiều, nói quá lên hóa ra có nhiều từ độc đáo ấn tượng ghê. Nào là nổ, pháo và bây giờ phương ngữ miền Tây Nam Bộ lại có gáy. Quá hay. (ANVU. Còn nữa)

 

 

Tin hành chính

Tin Chính trị - Xã hội