Khoa Ngữ Văn
  
Trang chủ Nghiên cứu khoa há»c VÄ‚N HỌC VIỆT NAM TRUYỀN THá»NG VÀ CÃCH TÂN TRONG CÃC DẠNG THỨC KẾT CẤU TIỂU THUYẾT QUá»C NGá»® GIAI ÄOẠN ÄẦU THẾ KỶ XX
TRUYỀN THá»NG VÀ CÃCH TÂN TRONG CÃC DẠNG THỨC KẾT CẤU TIỂU THUYẾT QUá»C NGá»® GIAI ÄOẠN ÄẦU THẾ KỶ XX PDF Print E-mail
Tuesday, 13 December 2011 15:55

TS. Lê Tú Anh

Trong bối cảnh giao thá»i của xã há»™i và văn há»c Việt Nam đầu thế ká»· XX, tiểu thuyết quốc ngữ cÅ©ng nhÆ° má»™t số thể loại khác, đứng trÆ°á»›c ba nguồn ảnh hưởng: Trung Quốc, truyá»n thống và phÆ°Æ¡ng Tây. Sá»± giao thoa giữa những luồng ảnh hưởng này không chỉ là xu thế phát triển tất yếu của tiểu thuyết trên má»™t bối cảnh xã há»™i, văn hóa đặc thù; mà còn tạo nên vẻ riêng cho gÆ°Æ¡ng mặt thể loại má»™t thá»i. Má»™t trong những phÆ°Æ¡ng diện thể hiện rõ nét tính chất giao thá»i của thể loại, theo chúng tôi, là kết cấu tác phẩm. Từ phÆ°Æ¡ng diện này, khảo sát trên ba trăm tiểu thuyết quốc ngữ ra Ä‘á»i trong quãng từ 1900 đến 1930, chúng tôi nhận thấy, có ba dạng thức kết cấu cÆ¡ bản.

1. Kết cấu theo kiểu tiểu thuyết chương hồi

Thuật ngữ “tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi†dùng để chỉ “má»™t dạng thức tiểu thuyết trÆ°á»ng thiên quan trá»ng trong văn há»c cổ Ä‘iển Trung Quốc và Việt Namâ€([1]). Theo TrÆ°Æ¡ng Quốc Phong, hình thức chÆ°Æ¡ng hồi có nguồn gốc sâu xa từ lối kể chuyện sá»­ của thá»i Tống - Nguyên. Má»—i lần kể được tính bằng má»™t hồi tiểu thuyết, cho nên câu cuối má»—i hồi của trÆ°á»ng thiên tiểu thuyết thÆ°á»ng là câu nói đầu môi: "Muốn biết việc sau thế nào, hãy nghe hồi sau phân giải". Giữa tiểu thuyết thÆ°á»ng có các từ "lại nói vá»", "các vị xem sách"... Äó chính là dấu vết do truyện kể để lại. Trải qua thá»i kỳ ủ men truyện kể, Æ°Æ¡m mầm hí khúc Ä‘á»i Tống - Nguyên, vào khoảng Nguyên - Minh xuất hiện má»™t loạt tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi nhÆ° Tam quốc chí, Bình yêu truyện, Thủy há»­ truyện. Những tiểu thuyết ấy Ä‘á»u trải qua chặng Ä‘Æ°á»ng hát kể Ä‘á»i ná» sang Ä‘á»i kia, không ngừng sá»­a đổi, tăng bổ, cuối cùng được tác giả viết ra thành tác phẩm([2]).

1.1. Những biểu hiện của kiểu kết cấu chương hồi

Kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi là má»™t phÆ°Æ¡ng diện thi pháp của tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi. Cấp Ä‘á»™ bá» mặt của kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi là các chÆ°Æ¡ng (hồi) - các Ä‘Æ¡n vị kết cấu. Má»™t chÆ°Æ¡ng (hồi) trong tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi thÆ°á»ng có các dấu hiệu nhận biết cụ thể. Trong tiểu thuyết quốc ngữ giai Ä‘oạn đầu thế ká»· XX, dá»… dàng nhận thấy sá»± có mặt của hầu hết những biểu hiện của kiểu kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi cổ Ä‘iển. Dá»… nhận biết nhất là tác phẩm được chia thành nhiá»u hồi, má»—i hồi ứng vá»›i má»™t sá»± kiện trong tác phẩm và được mở đầu bằng má»™t câu hay má»™t cặp câu văn vần. Chẳng hạn, trong tiểu thuyết Giá»t máu chung tình (Tân Dân Tá»­): "Hồi thứ nhứt: Thành Bình-Äịnh thuật sÆ¡ sá»± tích / Vá»-Äông-SÆ¡ lÆ°á»›c dậm quang-hà". Cùng má»™t kiểu trình bày nhÆ° Giá»t máu chung tình còn có Việt Nam anh kiệt (Phạm Minh Kiên). Máu chảy ruá»™t má»m (Hồng Tiêu) không ghi "Hồi thứ..." mà ghi là "ChÆ°Æ¡ng thứ…" và má»—i chÆ°Æ¡ng cÅ©ng được mở đầu bằng hai câu thÆ¡ thâu tóm ná»™i dung chính của chÆ°Æ¡ng. Chẳng hạn: "ChÆ°Æ¡ng thứ IV. Con thảo gạt cha vì kế nÆ°á»›c / Gái trinh giết giặc cứu thân em". Vua Bố Cái (Nguyá»…n Tá»­ Siêu) cÅ©ng được chia thành sáu chÆ°Æ¡ng và ghi là "ChÆ°Æ¡ng thứ...", nhÆ°ng không có các câu mở đầu tóm lược ná»™i dung. Lúc này, dấu hiệu nhận biết của chÆ°Æ¡ng chủ yếu tập trung ở việc sắp xếp các sá»± kiện. Má»—i chÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i má»™t sá»± kiện chính của cốt truyện. Má»™t số tác phẩm cÅ©ng chia hồi nhÆ°ng không ghi "Hồi thứ..." hay "ChÆ°Æ¡ng thứ..." mà chỉ đánh số La Mã và vẫn có hai câu thÆ¡ ở đầu má»—i hồi. Äó là các tác phẩm Tiếng sấm đêm đông, Lê Äại Hành (Nguyá»…n Tá»­ Siêu), Chút phận linh Ä‘inh, Nặng gánh cang thÆ°á»ng (Hồ Biểu Chánh), Hoàng Nguyệt Ãnh (TrÆ°Æ¡ng Quang Tiá»n)...

Trong lá»i kể, má»—i khi chuyển từ nhân vật hay sá»± việc này sang má»™t nhân vật hay sá»± việc khác, ngÆ°á»i viết thÆ°á»ng sá»­ dụng các cụm từ: "Äây nói", "Äây nhắc lại", "Nói vá»", "Lại nói vá»"... Chẳng hạn: "Nói vá» Cao Chánh Bình, ngày hôm sau, cùng vá»›i Ngô Thắng thống xuất đại binh kéo đến chá»— đánh nhau hôm trÆ°á»›c dàn ra trận thế để chá» quân Nam"([3]), "Lại nói đến quân Nam vây bá»c xung quanh thành Giao châu đánh luôn ba ngày mà trong thành chỉ giữ không chịu ra đánh"([4])...

Xuất hiện những lá»i bình luận của tác giả trong khi kể chuyện cÅ©ng là má»™t biểu hiện của kiểu kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi thÆ°á»ng gặp trong tiểu thuyết quốc ngữ giai Ä‘oạn này. Lá»i bình có thể dÆ°á»›i hình thức văn vần hoặc văn xuôi và thÆ°á»ng xuất hiện ngay sau những sá»± kiện đáng bình luận, hay khi nhà văn muốn nhắn nhủ má»™t Ä‘iá»u gì đó tá»›i Ä‘á»™c giả. Trong Tiếng sấm đêm đông, kể vá» cái chết của nhân vật Tiết Thị Huệ, tác giả có lá»i bình: "Ôi! NgÆ°á»i ta ở Ä‘á»i, ai mà khá»i chết, mà nếu ai cÅ©ng biết giữ được trong sạch, nhÆ° cô Tiết Thị Huệ, thá»i làm chi có những cái chết nhục, chết nhằn, chết dÆ¡, chết bẩn hằng ngày bêu nhuốc ở nhân gian!"([5]). Vá» việc Ngô Quyá»n nhận lá»i lấy DÆ°Æ¡ng NhÆ° Ngá»c, con gái DÆ°Æ¡ng công, tác giả cÅ©ng không quên biểu lá»™ thái Ä‘á»™ của mình. Lá»i bình được thể hiện bằng má»™t câu lục bát:

“Äó thật là:

Ơn tri ngộ, mối lương duyên,

Càng sâu Æ¡n trÆ°á»›c, càng bá»n nghiệp sauâ€([6]).

Không chỉ góp mặt bằng những lá»i bình, trong các tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi, ngÆ°á»i kể đôi khi còn trá»±c tiếp xuất hiện và có những lá»i thÆ°a vá»›i Ä‘á»™c giả, chẳng hạn nhÆ° "các vị xem sách", "ta xem đến đây"... Äặc Ä‘iểm này cÅ©ng xuất hiện trong tiểu thuyết quốc ngữ giai Ä‘oạn 1900-1930. Trong Giá»t máu chung tình, ngÆ°á»i kể còn nói rõ cho Ä‘á»™c giả hay vá» dụng ý của mình khi viết thêm hồi cuối cùng: "Chổ nầy là chổ chung cuá»™c của Võ-đông-SÆ¡ vá»›i Bạch-thu-Hà rồi, tá»›i đây tôi muốn gát bút nghÄ© ngÆ¡i và nói lá»›n má»™t tiếng rằng: truyện nầy đã hoàng tất, nhÆ°ng e cho liệc quá»›i khán quan xem đến đây thấy giá»t máu chung tình lai láng; cái hồn trung liệc quạnh hiu, thế thì cÅ©ng có lẻ phiá»n dạ ức lòng mà trách rằng: tác-giả là ngÆ°á»i rất Ä‘oản hậu vô tình, lấy ngá»n bút sát nhÆ¡n mà giết chết má»™t vị anh hùng vá»›i má»™t trang liệc nữ, rồi để tồi tàng, chẳng cho tống táng.

Vì vậy nên tác giã xin nói tiếp thêm má»™t Ä‘oạn sau đây cho được toàn thỉ toàn chung, kẻo ức lòng kẻ Ä‘á»c"([7]).

Trong loại truyện kể, việc chia tác phẩm thành các hồi có liên quan đến thá»i gian kể. Má»™t truyện thÆ°á»ng phải được kể trong nhiá»u đêm (nhiá»u lần). Äể gây hứng thú cho ngÆ°á»i Ä‘á»c đến nghe tiếp truyện vào đêm (lần) sau, ngÆ°á»i kể thÆ°á»ng dừng lại vào lúc sá»± kiện Ä‘ang trở nên gay cấn, hồi há»™p; do vậy thÆ°á»ng có câu: "Muốn biết việc... thế nào, xem hồi sau sẽ rõ". Thủ pháp này cÅ©ng được sá»­ dụng trong tiểu thuyết quốc ngữ đầu thế ká»· XX nhÆ°ng không phải để kết thúc má»—i chÆ°Æ¡ng (hồi), mà thÆ°á»ng được dùng khi kết thúc má»™t quyển. Äặc Ä‘iểm này phù hợp vá»›i văn hóa "Ä‘á»c" tiểu thuyết của thá»i đại mà nghá» in đã rất phát triển, chứ không phải văn hóa "nghe" tiểu thuyết nhÆ° thá»i trung đại. Chẳng hạn cuốn Việt Nam anh kiệt (Phạm Minh Kiên) gồm 15 hồi và được chia thành hai quyển. NhÆ°ng chỉ khi hết cuốn thứ nhất (gồm 8 hồi), tác giả má»›i viết câu: "Muốn biết Phụng-Tiên ngày sau ra sao? Xin coi tiếp cuốn nhì". TÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° thế, Xuân Hoa truyện (TrÆ°Æ¡ng Quang Tiá»n) được chia thành ba cuốn và chỉ kết thúc má»—i cuốn má»›i có câu: "Muốn rõ việc xảy đến thế nào, xin xem cuốn tiếp theo thì rõ". Má»™t số tiểu thuyết của DÆ°Æ¡ng Minh Äạt nhÆ° Anh hùng há»™i đào duyên, Khối tình mầu nhiệm, cÅ©ng có cách làm giống nhÆ° vậy. Chẳng hạn, hết cuốn thứ nhất của Anh hùng há»™i đào duyên, má»›i có câu: "Muốn biết rõ nàng Äá»—-kim-Huyên trở bại thể nào, xin xem cuốn sau sẽ phân giải". Tiểu thuyết Oan kia theo mãi (Lê Hoằng MÆ°u) gồm sáu cuốn, mặc dù có bố cục nhÆ° kiểu truyện cổ Nghìn lẻ má»™t đêm, nhÆ°ng hết má»—i cuốn vẫn có câu: "Muốn biết việc thá»… nào, xin xem cuốn thứ... thì rõ".

Trong số những tiểu thuyết được viết theo lối chÆ°Æ¡ng hồi, HÆ°ng Äạo VÆ°Æ¡ng([8]) là tác phẩm tuân thủ nghiêm ngặt nhất hình thức kết cấu này. Tác phẩm gồm 18 hồi, má»—i hồi được mở đầu bằng hai câu thÆ¡. Hai câu này không chỉ có ý nghÄ©a thâu tóm ná»™i dung của hồi mà giữa chúng còn có quan hệ đối lập, nói vá» má»™t sá»± kiện mà sá»± kiện đó bao giá» cÅ©ng có ảnh hưởng đến cả hai phía: quân ta và quân giặc. Chẳng hạn: Hồi thứ hai "Khéo dùng mÆ°u, thế bại thành thế thắng, / Chịu thông hiếu, cuá»™c chiến đổi cuá»™c hòa". Các cụm từ "Nói vá»..." vẫn được sá»­ dụng trong khi kể. Chẳng hạn: "Nói vá» Ngá»™t-lÆ°Æ¡ng-cáp-Thai kéo quân vá» mặt thượng-du"... Kết thúc má»—i hồi, tác giả thÆ°á»ng có lá»i bình bằng hai câu thÆ¡. Chẳng hạn hết hồi thứ nhất: "Äó là: Chỉ vị bá»n lòng lo việc nÆ°á»›c, / Má»›i hay phá giặc lập công to". Và sau những lá»i bình nhÆ° thế, bao giá» cÅ©ng là câu: "ChÆ°a biết sá»± thể vá» sau thế nào, sẽ xem hồi sau phân giải". TrÆ°á»›c khi viết HÆ°ng Äạo VÆ°Æ¡ng, Phan Kế Bính từng là má»™t dịch giả Hán văn nổi tiếng. Ông chính là ngÆ°á»i đầu tiên dịch Tam quốc chí trên đất Bắc. Do vậy, không thể nói rằng công việc dịch thuật ấy không ảnh hưởng đến quá trình sáng tác của ông.

NhÆ° vậy có thể thấy, tất cả các dấu hiệu của kiểu kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi Ä‘á»u đã có mặt trong tiểu thuyết quốc ngữ giai Ä‘oạn này, trong đó, tập trung hÆ¡n ở loại tiểu thuyết lịch sá»­. Äiá»u này hoàn toàn có thể lý giải được. Tiểu thuyết truyá»n thống của ta phần lá»›n viết vá» Ä‘á» tài lịch sá»­ và sá»­ dụng kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi. Tiểu thuyết được dịch từ Trung Quốc sang chữ quốc ngữ đầu thế ká»· XX cÅ©ng chủ yếu là tiểu thuyết cổ Ä‘iển. Những cuốn có ảnh hưởng rá»™ng, tức là có nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»c, Ä‘a số cÅ©ng là những "khuôn vàng thÆ°á»›c ngá»c" của tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi nhÆ° Tam quốc chí, Tây du ký, Hồng lâu má»™ng... Trong bối cảnh văn há»c dịch tràn lan, truyá»n thống văn xuôi, nhất là văn xuôi tá»± sá»± của ta lại rất má»ng; những cuốn tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi cổ Ä‘iển dịch từ Trung Quốc và tiểu thuyết lịch sá»­ chữ Hán của ta đã tác Ä‘á»™ng trá»±c tiếp đến các nhà tiểu thuyết quốc ngữ là Ä‘iá»u không tránh khá»i. Hình thức kết cấu này khiến cho tác phẩm mang màu sắc cổ Ä‘iển đậm nét. Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng, nó vẫn phù hợp vá»›i thị hiếu của má»™t bá»™ phận công chúng còn vÆ°Æ¡ng vấn vá»›i nho há»c và cách tiếp nhận truyá»n thống trong giai Ä‘oạn này.

1.2. Tính không đồng bộ của kiểu kết cấu chương hồi

Trong má»™t tầm nhìn rá»™ng rãi hÆ¡n, có thể nhận thấy, ngoại trừ cuốn HÆ°ng Äạo VÆ°Æ¡ng mà chúng tôi vừa trình bày trên đây, những dấu hiệu của kiểu kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi hầu nhÆ° không đồng thá»i có mặt trong má»™t cuốn tiểu thuyết quốc ngữ nào khác nữa. Sá»± xuất hiện rải rác những dấu hiệu của tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi tạo nên tính chất không đồng bá»™ của kiểu kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi trong tiểu thuyết quốc ngữ giai Ä‘oạn đầu thế ká»· XX vá»›i những biểu hiện cụ thể sau đây:

Một tác phẩm chỉ có một hoặc vài biểu hiện của kiểu kết cấu chương hồi

Hiện tượng này không giá»›i hạn chỉ trong loại tiểu thuyết lịch sá»­ mà xuất hiện khá phổ biến. Chẳng hạn, trong Lá»­a lòng (Phú Äức) các cụm từ "Äây nói...", "Lại nói..." liên tục được sá»­ dụng, nhÆ°ng các biểu hiện khác thì tuyệt nhiên không thấy. Tác phẩm Gia đình ngá»™ biến (Nguyá»…n Hữu Sinh) ngoài việc sá»­ dụng các cụm từ "Äây nhắc lại...", "Nhắc lại...", còn có thêm lá»i bình luận bằng thÆ¡ của ngÆ°á»i kể, nhÆ°ng không được chia thành các chÆ°Æ¡ng mà viết liá»n má»™t mạch. Trong Xuân Hoa truyện, dấu vết của tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi chỉ còn sót lại ở việc chia tác phẩm thành các Ä‘oạn ngắn (khoảng chừng 2-4 trang), má»—i Ä‘oạn Ä‘á»u được mở đầu bằng hai câu thÆ¡ bảy chữ. Cuốn Nặng gánh cang thÆ°á»ng cÅ©ng có hiện tượng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° vậy. Chỉ là hai câu thÆ¡ mở đầu Ä‘oạn dÆ°á»›i các số La Mã khiến ngÆ°á»i ta liên tưởng đến tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi, còn các biểu hiện khác thì hầu nhÆ° vắng bóng. Trong Nhân tình ấm lạnh, chỉ còn lại chút hÆ¡i hÆ°á»›ng của kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi trong cách tác giả chia tác phẩm thành mÆ°á»i sáu "hồi" và ghi "Hồi thứ..." từ thứ nhất đến thứ mÆ°á»i sáu.

Một biểu hiện của kiểu kết cấu chương hồi không có mặt trong suốt cả tác phẩm mà chỉ xuất hiện bất chợt ở một vài chương

Trong Giá»t máu chung tình, chỉ "hồi thứ hai mÆ°Æ¡i tám" (hồi kết của tác phẩm) má»›i có lá»i bình bằng thÆ¡ ở cuối hồi: "Thảm thay giá»t máu chung tình, / ThÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i trung liệc Tùng-đình ngày xÆ°a". Cuốn Má»™t thiên thảm sá»­ (Võ Nghi Lập) cÅ©ng được chia thành các Ä‘oạn, má»—i Ä‘oạn Ä‘á»u có nhan Ä‘á» tóm tắt ý của cả Ä‘oạn, nhÆ°ng chỉ có Ä‘oạn hai và ba là có thÆ¡ mở đầu dÆ°á»›i tiêu Ä‘á». Ví dụ Ä‘oạn ba:

Thiên bất dung gian

Äảng ác có ngày mang há»a lá»›n,

NgÆ°á»i ngay lắm lúc khá»i tai nàn (nạn).

Và chỉ khi kết thúc tác phẩm má»›i có "ThÆ¡ rằng" để bàn vá» sá»± kiện Ä‘oàn viên của gia đình cô hai Thanh. TÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° thế, Nặng lá»i non nÆ°á»›c (Phạm Äại Tâm) dài 66 trang, được chia thành XXII chÆ°Æ¡ng, má»—i chÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng có má»™t tiêu Ä‘á», dÆ°á»›i tiêu Ä‘á» có hai câu thÆ¡. Ví dụ chÆ°Æ¡ng XIII:

HỌA VÔ ÄÆ N CHÃ

Lánh hàm-oan, Äại-Chí nguyện tùng-chinh

Lòng cố-hận, Háo-Sắc toan kế độc.

NhÆ°ng ở các chÆ°Æ¡ng XVII, XIX, XX thì không có tiêu Ä‘á», cÅ©ng không có thÆ¡ mở đầu. Kết thúc tác phẩm má»›i có lá»i bình vá» sá»± kiện tái hợp của vợ chồng Trần Äại Chí.

Việc vận dụng má»™t cách "tùy tiện" những nguyên tắc kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi chứng tá» các tác giả đã không gò tác phẩm của mình vào má»™t cái khuôn đúc sẵn. Äiá»u đó cho thấy ảnh hưởng của tiểu thuyết truyá»n thống (cả của ta và Trung Quốc) đến cách kết cấu tiểu thuyết giai Ä‘oạn này không quá sâu sắc và không mang tính hệ thống. Bởi vậy, những dấu hiệu ảnh hưởng tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi còn có thể giải thích bởi má»™t lý do khác gắn vá»›i bối cảnh văn hóa lúc bấy giá». Äó là khi tác phẩm má»›i ra Ä‘á»i, chúng hầu hết được công bố trên các báo trÆ°á»›c khi xuất bản thành sách. Trong khuôn khổ có hạn của tá» báo, tác phẩm tiểu thuyết do có Ä‘á»™ dài lá»›n nên phải chia thành nhiá»u kỳ. Việc này chắc chắn có ảnh hưởng đến kết cấu tác phẩm và lối viết của nhà văn.

1.3. Nỗ lực vượt thoát kiểu kết cấu chương hồi

NhÆ° đã nói, hình thức kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi có nguồn gốc từ loại truyện kể. Äó là hệ quả tất yếu của văn hóa Ä‘á»c bằng tai má»™t thá»i. Những Ä‘iểm mạnh của kiểu kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi nhÆ° cấu trúc tác phẩm chặt chẽ, mạch lạc, tạo được tâm lý hồi há»™p chỠđợi ở ngÆ°á»i Ä‘á»c khiến truyện càng thêm hấp dẫn... cÅ©ng không thể phủ nhận được. NhÆ°ng trong xu thế phát triển của xã há»™i nói chung và văn há»c nói riêng theo hÆ°á»›ng hiện đại, để đáp ứng nhu cầu của tầng lá»›p công chúng má»›i muốn Ä‘á»c tiểu thuyết bằng mắt, các nhà văn đã từng bÆ°á»›c tiếp thu lối kết cấu hiện đại phÆ°Æ¡ng Tây, thoát khá»i kiểu kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi cổ Ä‘iển.

Biểu hiện đầu tiên dá»… nhận thấy là cụm từ "Hồi thứ..." được thay bằng "ChÆ°Æ¡ng thứ..." trong các tác phẩm Äất bằng sóng dậy (Cẩm Vân nữ sÄ©), Mồ cô Phượng (Trứ Giả), Nữ anh tài (Hoàng Thị Tuyết Hoa)... Nhiá»u tác phẩm không ghi "hồi" hay "chÆ°Æ¡ng" mà dùng các số La Mã làm ký hiệu phân chia thành các chÆ°Æ¡ng, Ä‘oạn. Tiêu biểu là: NÆ°á»›c hồ GÆ°Æ¡m (Lan Khai), Hoàng Äào tÆ°Æ¡ng cố (Pélix Má»™ng Trần), Nặng nghÄ©a Châu Trần (Nguyá»…n Thái Hòa), Kim Tú Cầu (Äạm PhÆ°Æ¡ng nữ sá»­), Quả dÆ°a Ä‘á» (Nguyá»…n Trá»ng Thuật)... Có tác phẩm không đánh số La Mã mà chỉ cách Ä‘oạn bằng những khoảng trống của văn bản. Äá»i Hoàng Oanh (VÅ© Äình Chí) là má»™t ví dụ. Thậm chí, trong nhiá»u tiểu thuyết việc chia thành các cuốn (quyển) chỉ liên quan đến vấn Ä‘á» Ä‘á»™ dài, giữa các chÆ°Æ¡ng hầu nhÆ° không có ranh giá»›i vá» mặt sá»± kiện. Chẳng hạn, tiểu thuyết Äất bằng sóng dậy gồm hai quyển. ChÆ°Æ¡ng thứ XVI được ngắt làm đôi. Do vậy, giữa hai quyển không há» có ranh giá»›i phân chia. Rất nhiá»u cuốn được viết liá»n má»™t mạch từ đầu đến cuối, không chia Ä‘oạn, không đánh số La Mã... nghÄ©a là không há» có dấu hiệu hình thức của việc bố cục tác phẩm. Äó là các trÆ°á»ng hợp: Gia đình ngá»™ biến (Nguyá»…n Hữu Sinh), Bể oan (TrÆ°Æ¡ng Thị Bích Liên), Danh lợi (Lê ChÆ¡n Tâm), Chiếc xuyến vàng (Nguyá»…n Văn Thao), Hiếu nghÄ©a vẹn hai, Bèo mây tan hiệp (Phạm Minh Kiên), Lòng ngÆ°á»i nham hiểm (Nguyá»…n Chánh Sắt)... Ra Ä‘á»i cùng lúc vá»›i những tiểu thuyết có hình thức kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi, chúng thể hiện má»™t bÆ°á»›c tiến dài của nhà văn trong quan niệm vá» kết cấu.

Việc bá» các cặp câu tóm tắt ở đầu má»—i chÆ°Æ¡ng (hồi), nhất là trong các tiểu thuyết lịch sá»­, cÅ©ng cho thấy ý thức cách tân thể loại rất rõ rệt ở ngÆ°á»i cầm bút. Hành trình của Nguyá»…n Tá»­ Siêu từ Tiếng sấm đêm đông đến Lê Äại Hành rồi Vua Bố Cái, Äinh Tiên Hoàng đã thể hiện ná»— lá»±c rất lá»›n của nhà văn. Ở Tiếng sấm đêm đông, mở đầu má»—i hồi là má»™t cặp câu văn vần tám chữ đối nhau rất chặt chẽ. Ví dụ chÆ°Æ¡ng V:

“Núi Nhâm Sơn, chúa cứu thế gặp nhau,

Thành Giao Châu, giặc hại dân giết lẫnâ€.

Sang đến Lê Äại Hành, cặp câu mở đầu hồi chỉ còn năm âm tiết vá»›i má»™t lối diá»…n đạt nôm na hÆ¡n. Ví dụ chÆ°Æ¡ng II:

“Liá»u mình thăm miệng hổ,

Bán nÆ°á»›c dậy lòng langâ€.

Äến Vua Bố Cái và Äinh Tiên Hoàng thì không còn bóng dáng của các cặp câu mở đầu hồi nữa, chỉ còn các số La Mã là ký hiệu phân chia tác phẩm thành các Ä‘oạn, khiến ngÆ°á»i Ä‘á»c có cảm giác nhẹ nhàng hÆ¡n khi tiếp nhận. Trong nhiá»u tiểu thuyết khác, các nhà văn vẫn đặt tên chÆ°Æ¡ng (hồi) nhÆ°ng vá»›i những tiêu Ä‘á» ngắn gá»n, dá»… hiểu và mang dáng vẻ hiện đại; chứ không phải là những cặp câu đối nhau cả vá» lá»i lẫn ý nữa. Chẳng hạn: "Tình cá» gặp gỡ", "Có tật dá»±t mình" (Biển trầm luân); "Tảo má»™", "Xuất giá" (Mồ cô Phượng); "Khách đến", "Thân gái, nợ nhà" (Äất bằng sóng dậy); "Tá»™i tình", "Äem Ä‘i đày", "Tìm được thức ăn" (Quả dÆ°a Ä‘á»)... Äặc biệt, trong Hai chị em lÆ°u lạc tiêu Ä‘á» của chÆ°Æ¡ng (Ä‘oạn) lại chính là những lá»i nói của nhân vật: "Sao khóc?", "Cha và chị không ăn, con cÅ©ng nhịn", "Ai đó vậy, cha?"...

Má»™t biểu hiện nữa của ná»— lá»±c vượt thoát kiểu kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi, là ngÆ°á»i kể chuyện không chỉ góp mặt vào lá»i kể qua những lá»i bình thể hiện thái Ä‘á»™, mà còn bằng những lá»i cảm thán biểu lá»™ tình cảm. Những lá»i bình, lá»i than của ngÆ°á»i kể thay vì hình thức văn vần, đã chuyển sang hình thức văn xuôi. Ví nhÆ°: “Lạ thay! Chính mình dại mà cứ tưởng là mình không dại, chính mình si mà cứ sợ ngÆ°á»i ta cho là si; mình lúc ấy thật không tá»± biết mình vậy. Thế má»›i biết ở Ä‘á»i những phÆ°á»ng quan-tham, lại-nhÅ©ng, những đồ bán lợi buôn danh, quân tàn-bạo, đứa bất-nhân mà tá»± nó thật không biết nó! Muốn cho chúng nó biết tá»™i nó tất phải đợi khi nó đứng ra ngoài cái địa-vị của nó, cÅ©ng nhÆ° tôi sau khi đã đứng ra ngoài cái sá»± chÆ¡i-bá»i mạnh-lãng của tôi vậy!â€([9]). Äiá»u này không chỉ khiến cho tác phẩm mang màu sắc hiện đại, mà còn tạo tiá»n đỠđể hình thức trữ tình ngoại Ä‘á», triết luận ngoại Ä‘á» xuất hiện trong văn xuôi tá»± sá»± hiện đại.

Câu "ChÆ°a biết sá»± thể vá» sau thế nào, sẽ xem hồi sau phân giải" trong các tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi, đến giai Ä‘oạn này đã được diá»…n đạt bằng nhiá»u cách khác nhau, phong phú và uyển chuyển hÆ¡n. Chẳng hạn, hết cuốn thứ nhất của Khối tình màu nhiệm có câu: "Xin xem qua cuốn thứ nhì có nhiá»u Ä‘oạn bí mật lắm!" Tinh thần thì vẫn nhÆ° tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi, chỉ là dùng từ ngữ khác Ä‘i và hiệu quả thẩm mỹ chắc chắn cÅ©ng có khác. Trong Nữ anh tài, má»—i khi chuyển từ chÆ°Æ¡ng này sang chÆ°Æ¡ng khác, tác giả thÆ°á»ng dùng những câu văn vần nhÆ°ng trình bày dÆ°á»›i hình thức văn xuôi và kết thúc bằng dấu ba chấm vá»›i ngụ ý vừa khép lại, vừa mở ra để lôi cuốn ngÆ°á»i Ä‘á»c. Chẳng hạn hết chÆ°Æ¡ng XV: "ÄÆ°á»ng xa dong rủi, gió tạc cát bay, bóng hồng đã khuất non Ä‘oài, gÆ°Æ¡ng nga vặt vặt, dặm dài thênh thênh..."; hay: "Than ôi, việc Ä‘á»i là thế, xiết nổi long Ä‘ong, thanh cao uổng bấy tấm lòng, trá»i xanh vá»›i khách má hồng, dể tha. Duyên kiếp ru mà..." (hết chÆ°Æ¡ng XVIII). Hoàng Äào tÆ°Æ¡ng cố lại kết thúc má»—i quyển bằng má»™t lá»i nhắn: "Muốn biết vụ tầm kiếm má»™t trăm ngàn đồng bạc con cò và cái kết cuá»™c của pho Tiểu-thuyết nầy thì xin Ä‘á»c quyển thứ nhì thì rõ" (hết quyển thứ nhất). Tiểu thuyết Cô Ba Tràh cÅ©ng có cách làm tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° vậy.

Nhìn chung, trên mô hình cÆ¡ bản của tiểu thuyết chÆ°Æ¡ng hồi, các nhà văn đã vận dụng, dung hợp thêm những đặc Ä‘iểm của tiểu thuyết phÆ°Æ¡ng Tây. Tinh thần tiếp thu có cải biến này má»™t mặt thể hiện sá»± tiếp nối vá»›i văn xuôi tá»± sá»± truyá»n thống, mặt khác cho thấy tinh thần Ä‘á»™c lập sáng tạo của nhà văn trong buổi đầu hình thành thể loại còn nhiá»u khó khăn. Ná»— lá»±c cách tân thể loại trên cÆ¡ sở kế thừa truyá»n thống đã tạo nên má»™t dạng thức tiểu thuyết má»›i vá»›i những đặc Ä‘iểm riêng biệt, không trá»™n lẫn vừa đáp ứng nhu cầu Ä‘á»™c giả, vừa đáp ứng yêu cầu hiện đại hóa văn há»c dân tá»™c. Äó là thành công bÆ°á»›c đầu của nghệ thuật tiểu thuyết trong giai Ä‘oạn đầu thế ká»· XX.

2. Kết cấu theo mô hình truyện Nôm

Theo John C. Schaffer và Thế Uyên([10]), truyện hiệp khách và truyện tài tá»­ giai nhân có nguồn gốc từ Trung Quốc đã ảnh hưởng rõ rệt tá»›i loại truyện Nôm thá»i trung đại, nhất là hai tác phẩm Truyện Kiá»u và Lục Vân Tiên. Äến lượt mình, hai tác phẩm này lại có nhiá»u ảnh hưởng đến các tiểu thuyết gia quốc ngữ buổi đầu. Bởi Ä‘a số các truyện nghÄ©a hiệp và tài tá»­ giai nhân Ä‘á»u khá hiện thá»±c, nên "chúng gần gÅ©i vá»›i tiểu thuyết hiện đại hÆ¡n các truyện cổ Ä‘iển Tàu". CÅ©ng trong tài liệu này, hai tác giả còn cho biết công thức của loại truyện tài tá»­ giai nhân được xác định là: "Tài tá»­ gặp giai nhân, đôi trẻ yêu nhau vượt qua má»i trở ngại khó khăn, chàng thi Ä‘á»— làm quan, cÆ°á»›i nàng và đôi uyên Æ°Æ¡ng sắt cầm hòa hiệp, bách niên giai lão". Trong giai Ä‘oạn đầu thế ká»· XX, những tiểu thuyết tuân thủ nghiêm ngặt công thức đó không nhiá»u. Có thể kể má»™t số tác phẩm có ná»™i dung tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° Phan Yên ngoại sá»­ (TrÆ°Æ¡ng Duy Toản), Ai làm được (Hồ Biểu Chánh), Tô Huệ Nhi ngoại sá»­ (Lê Hoằng MÆ°u), NghÄ©a hiệp kỳ duyên (Nguyá»…n Chánh Sắt), Giá»t máu chung tình (Tân Dân Tá»­). Má»™t số tác phẩm có sá»± pha trá»™n giữa chủ Ä‘á» nghÄ©a hiệp và chủ Ä‘á» tài tá»­ giai nhân nhÆ° Lá»­a lòng và Châu vá» hiệp phố (Phú Äức).

Tuy nhiên, trong giai Ä‘oạn 1900-1930, theo mô hình kết cấu truyện Nôm không chỉ có má»™t số tác phẩm thuá»™c chủ Ä‘á» tài tá»­ giai nhân kể trên. Quy luật "thiện ác đáo đầu chung hữu báo" trở thành niá»m xác tín của nhiá»u ngÆ°á»i cầm bút. Bởi vậy kiểu kết cấu gặp gỡ - tai biến - tái hợp của truyện Nôm đã được vận dụng khá rá»™ng rãi trong tiểu thuyết quốc ngữ giai Ä‘oạn này, nhất là những tác phẩm có khuynh hÆ°á»›ng đạo đức. Mở đầu cuốn Thù cha phải trả (Liá»…u Thanh Bần) là má»™t mối "thù cha" và kết thúc tác phẩm là "Thù cha đã trả, má»™t nhà Ä‘oàn viên" nhÆ° má»™t câu trả lá»i đầy đủ, rõ ràng cho vấn đỠđặt ra trong nhan Ä‘á» tác phẩm. Trong Má»™t thiên thảm sá»­ (Võ Nghi Lập) bao nhiêu khó khăn, rắc rối, cả má»™t "thiên thảm sá»­" của gia đình cô hai Thanh, kết thúc Ä‘á»u được giải quyết má»™t cách trá»n vẹn. Má»i thứ trở nên tốt đẹp má»™t cách bất ngá»: "Nhắc lại cô hai Thanh năm nay nghÄ© mình già yếu rồi tuy là Tố-Linh ngá»—-nghịch chi-tá»­ mặc dầu mà cô cÅ©ng cứ thÆ°Æ¡ng còn lo hậu-nhá»±t cho con; nên cô cÆ°á»›i vợ cho Tố-Linh rồi giao cả ruá»™ng vÆ°á»n của cải. - Má»™t Ä‘iá»u lạ lắm! là xÆ°a kia Tố-Linh là đứa con ngá»—-nghịch xài phá vô chừng mà nay cô hai Thanh giao cho của cải gia-tài rồi, chàng lại vâng lá»i cô mà ăn-năn, không nhÆ° trÆ°á»›c nữa, làm cho cô được toại chí vui lòng"([11]). Có được cái kết có hậu đó là do cô hai Thanh bấy nay ăn ở hiá»n lành phúc đức, không chỉ biết lo lắng cho con mình mà còn lo dá»±ng vợ gả chồng cho hai cháu là Trá»ng Tình và Háo NghÄ©a vì cha mẹ mất sá»›m. Những tác phẩm nhÆ° Äỉnh núi cành mai (Nguyá»…n Tá»­ Siêu), Lòng ngÆ°á»i nham hiểm (Nguyá»…n Chánh Sắt), Nặng lá»i non nÆ°á»›c (Phạm Äại Tâm), Bèo mây tan hiệp, Hiếu nghÄ©a vẹn hai, Ân oán vì tình (Phạm Minh Kiên), Hoàng Äào tÆ°Æ¡ng cố (Pélix Má»™ng Trần)... và các tiểu thuyết của Hồ Biểu Chánh nhÆ° Chúa tàu Kim Quy, Nhân tình ấm lạnh, Vì nghÄ©a vì tình, Má»™t chữ tình, Cha con nghÄ©a nặng cÅ©ng dá»±a trên mô hình kết cấu tÆ°Æ¡ng tá»±.

NhÆ° vậy, hầu hết những tác phẩm theo mô hình kết cấu này Ä‘á»u nhằm mục đích giáo dục đạo đức, nhất là duy trì đạo đức Khổng Mạnh trong xã há»™i Ä‘ang ngày càng chịu nhiá»u ảnh hưởng phÆ°Æ¡ng Tây. Và nếu trong các truyện Nôm: "Hạnh phúc thá»±c đã đến tràn ngập cho các bậc anh hùng liệt nữ: cái lý chỉ là vì ngÆ°á»i con trai hết lòng trung hiếu và ngÆ°á»i con gái đã má»™t lòng tiết nghÄ©a mặc dầu những biến rá»i của cuá»™c Ä‘á»i"([12]); thì trong những tiểu thuyết quốc ngữ theo mô hình kết cấu này, chỉ có lòng tốt, tình thÆ°Æ¡ng, sá»± Ä‘á»™ lượng, việc hiếu nghÄ©a, thái Ä‘á»™ cải tà quy chính của các nhân vật trung tâm má»›i giải quyết được các mâu thuẫn, gỡ nút được các xung Ä‘á»™t gay cấn của cốt truyện. Và chỉ những "kết thúc có hậu", hay là khi quy luật "ở hiá»n gặp lành, ác giả ác báo" được thá»±c hiện, má»›i khiến cho ngÆ°á»i Ä‘á»c cảm thấy được thá»a mãn.

Xây dá»±ng tác phẩm theo mô hình kết cấu này thÆ°á»ng kéo theo những đặc Ä‘iểm nhÆ°: truyện được kể theo trục tuyến tính của thá»i gian, cái gì xảy ra trÆ°á»›c kể trÆ°á»›c, xảy ra sau kể sau; câu chuyện vì vậy không liên quan đến cảnh vật bên ngoài hay tâm lý bên trong; nếu có câu chuyện phụ xen vào, thì câu chuyện chính nhiá»u khi phải gián Ä‘oạn, nhÆ°á»ng chá»— để chuyện phụ được kể liá»n má»™t mạch, rồi sau đó chuyện chính má»›i tiếp tục. Phạm Quỳnh gá»i đây là kiểu "kể chuyện theo Ä‘Æ°á»ng thẳng". Mô hình kết cấu này không chỉ thuận tiện cho nhà văn, những ngÆ°á»i cầm bút buổi đầu của má»™t ná»n văn xuôi quốc ngữ còn nhiá»u khó khăn; mà còn phù hợp vá»›i trình Ä‘á»™ của đông đảo ngÆ°á»i Ä‘á»c - những ngÆ°á»i đã từng quen vá»›i việc thưởng thức truyện Nôm.

3. Kết cấu theo kiểu tiểu thuyết hiện đại

Má»™t phÆ°Æ¡ng diện quan trá»ng của kết cấu cốt truyện là vấn Ä‘á» trật tá»± thá»i gian của sá»± kiện. Khác vá»›i hai kiểu kết cấu kể trên, kiểu kết cấu của tiểu thuyết hiện đại có biểu hiện đầu tiên là đảo lá»™n thá»i gian sá»± kiện. Má»™t nhà nghiên cứu lý luận văn há»c Trung Quốc - Phó Äằng Tiêu, đã tổng kết: "Trong sáng tác tiểu thuyết, lấy thá»i gian làm thứ tá»± tình tiết, xuất hiện ba thứ tình huống, tức: đầu tiên viết kết quả, để Ä‘á»™c giả vừa vào đầu đã biết xảy ra tình huống gì, từ đó mà trong quá trình Ä‘á»c không ngừng suy nghÄ© vỠý nghÄ©a của kết cục đó; viết từ cao trào của tình tiết, để tạo ra ý nghÄ© treo lÆ¡ lá»­ng, khÆ¡i gợi tò mò của Ä‘á»™c giả, khiến ngÆ°á»i ta dÆ°á»ng nhÆ° đã ở trong cảnh, mà không quá chú ý đến thứ tá»± thá»i gian; lúc triển khai tình tiết câu chuyện, do nhu cầu nào đó, Ä‘Æ°a vào nhận vật hoặc sá»± kiện, tuy sẽ khiến tình tiết Ä‘ang tả tạm thá»i đứt Ä‘oạn, nhÆ°ng có thể tạo thêm sức chú ý của Ä‘á»™c giả"([13]).

Các hình thức sắp xếp trình tá»± thá»i gian mà Phó Äằng Tiêu tổng kết, cÆ¡ bản đã được sá»­ dụng trong tiểu thuyết giai Ä‘oạn này. Äầu tiên viết kết quả, để Ä‘á»™c giả vừa vào đầu đã biết xảy ra tình huống gì, đó là dụng ý của Hoàng Ngá»c Phách khi xây dá»±ng tiểu thuyết Tố Tâm. Vừa vào truyện, ngÆ°á»i Ä‘á»c biết ngay là Tố Tâm, nhân vật chính đã chết: "Ký giả mở ra xem thấy đầy má»™t há»™p thÆ° bá» vào ba cái phong bì trên Ä‘á» mấy chữ: "Tố Tâm di bút", ở dÆ°á»›i những phong bì ấy thấy mấy cái khăn thêu, hai chiếc nhẫn vàng, má»™t cái kim vàng đầu đính má»™t đóa hoa lan nhá». Còn cái gói giấy khác thì ký giả không mở đến. Lúc ký giả sắp mở thÆ° ra xem, Äạm Thủy đã soạn xong hòm đứng đậy bảo ký giả ra ghế ngoài vÆ°á»n hoa. Ký giả cầm cả cái há»™p mà Ä‘i theo bạn"([14]). Từ ấn tượng vá» những ká»· vật thiêng liêng của tình yêu mà chỉ má»™t ngÆ°á»i còn giữ, ngÆ°á»i kia đã chết; mở đầu ấy khiến ngÆ°á»i Ä‘á»c có nhiá»u băn khoăn. Vì sao Tố Tâm phải chết? Tố Tâm đã chết nhÆ° thế nào? Cái chết của Tố Tâm khiến Äạm Thủy Ä‘au khổ ra sao? Những câu há»i đại loại nhÆ° thế sẽ quấn riết, lôi cuốn ngÆ°á»i Ä‘á»c truyện. Äể rồi khi những thắc mắc đã tìm được lá»i đáp, ngÆ°á»i Ä‘á»c giải tá»a được ná»—i tò mò riêng tÆ°, thì Ä‘i xa hÆ¡n những ấn tượng lúc ban đầu, sẽ có má»™t hình bóng Tố Tâm không nguôi ám ảnh.

Khác vá»›i cách làm của Hoàng Ngá»c Phách, viết NÆ°á»›c hồ GÆ°Æ¡m, Lan Khai đã bắt đầu từ cao trào của tình tiết, đó là cái chết của Bích Hà: "Tám giá»!... má»™t ngÆ°á»i phu lục-lá»™ già làm việc quét lá ở ngoài vệ hồ. Khi đến chá»— sế cá»­a Ä‘á»n bà Kiện, ngÆ°á»i ấy vô-tình nhìn ra hồ, bá»—ng thấy má»™t vật gì trăng-trắng nổi bập-bá»nh trong đám lá sen tàn-tạ. Nghi tình ra xem thì ra má»™t cái sác (xác) chết Ä‘uối, không biết tá»± bao giá». (...) Vá»›t lên, cái sác (xác) đó là má»™t ngÆ°á»i thiếu-phụ má»›i chết tuy dầm hÆ¡i nÆ°á»›c song nét mặt hãy còn giữa được cái vẻ kiá»u-mị, cái vẻ đẹp ngậm-ngùi biết bao tình Ä‘au ná»—i khổ ngấm-ngầm. NgÆ°á»i thiếu-phụ đó mình mặc chiếc áo lụa bạch, khám thân thể không có thÆ°Æ¡ng-tích gì khả nghi mà cÅ©ng chẳng có giấy má căn-cÆ°á»›c gì cả. Thế thì ngÆ°á»i thiếu-phụ tá»± trầm rồi!..."([15]). Mở đầu nhÆ° thế, tác giả nhÆ° có ngụ ý Ä‘Æ°a ngÆ°á»i Ä‘á»c vào giữa đám đông của những ngÆ°á»i Ä‘ang đứng xem để mà "Ä‘oán thế này, Ä‘oán thế ná»", bên cạnh "lắm kẻ khốn-nạn buông những câu bông-lÆ¡n nghe mà Ä‘au lòng". Và thế là bao nhiêu câu há»i cứ tá»± đặt ra trong óc má»—i ngÆ°á»i. Sẽ không còn ngÆ°á»i Ä‘á»c nào quá chú ý đến thứ tá»± thá»i gian của sá»± kiện nữa. Äiá»u quan trá»ng là phải tìm được câu trả lá»i. Phần còn lại của tác phẩm chính là giải đáp của ngÆ°á»i viết. Kết cấu nhÆ° thế, so vá»›i Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i có thể nói là chặt chẽ và hấp dẫn. Và giá trị nổi bật của tiểu thuyết NÆ°á»›c hồ GÆ°Æ¡m chủ yếu cÅ©ng ở phÆ°Æ¡ng diện này.

Bên cạnh những "kỹ xảo sắp đặt tình tiết" mang lại sức sống má»›i cho tiểu thuyết nói trên, những kết thúc bá» ngá», không có hậu, kết cục theo hÆ°á»›ng bi luỵ, Ä‘au buồn, gợi cho ngÆ°á»i Ä‘á»c ít nhiá»u suy nghÄ©, cÅ©ng là má»™t biểu hiện của kết cấu theo hÆ°á»›ng hiện đại. Những tiểu thuyết nhÆ° Cành hoa Ä‘iểm tuyết, Cuá»™c tang thÆ°Æ¡ng, Tố Tâm, Mồ cô Phượng, Cô Ba Tràh, Ngá»c chìm đáy biển, Bể oan, Kim Tú Cầu, Äá»i Hoàng Oanh, Giá»t lệ sông HÆ°Æ¡ng... không khép lại chính nó. NghÄ©a là mở đầu và kết thúc không gặp nhau trong quan hệ đầu cuối tÆ°Æ¡ng ứng. Tuy mức Ä‘á»™ bi kịch của má»—i tác phẩm có khác nhau, nhÆ°ng nhìn chung, nhà văn hầu nhÆ° không có kết luận rõ ràng vá» cốt truyện và nhân vật, ngÆ°á»i Ä‘á»c có thể suy nghÄ© theo cách riêng. Kết cấu nhÆ° vậy sẽ tạo nên tính chất nhiá»u tầng bậc trong ý nghÄ©a của tiểu thuyết, khiến tác phẩm lôi cuốn ngÆ°á»i Ä‘á»c hÆ¡n. NgÆ°á»i ta Ä‘á»c xong có thể chÆ°a hiểu hết tác phẩm mà cần có thá»i gian suy ngẫm thêm bằng sức tưởng tượng và sá»± trải nghiệm của riêng má»—i ngÆ°á»i.

Tiểu thuyết truyá»n thống, nhất là những tác phẩm vá» Ä‘á» tài lịch sá»­ và kết cấu theo lối chÆ°Æ¡ng hồi, thÆ°á»ng mang tính biên niên lịch sá»­ rất cụ thể. Nhà văn có sá»± ghi chép chính xác vá» năm tháng xảy ra câu chuyện. Ngược lại, trong quá trình thuật chuyện, tiểu thuyết hiện đại thÆ°á»ng không ám thị thá»i gian. Tác giả dÆ°á»ng nhÆ° không muốn nói rõ câu chuyện, sá»± việc ấy xảy ra vào ngày tháng năm nào. Xu hÆ°á»›ng "nhạt hoá bối cảnh thá»i đại" bÆ°á»›c đầu cÅ©ng đã tìm thấy trong tiểu thuyết quốc ngữ giai Ä‘oạn 1900-1930. Chuyện tình yêu vá»›i Tố Tâm, trong hoài niệm của Äạm Thuá»· được bắt đầu bằng thá»i gian, nhÆ°ng là má»™t thá»i gian phiếm chỉ: "Năm đó... tôi vào há»c trÆ°á»ng Cao đẳng được hÆ¡n má»™t năm thì vá» nghỉ tết"... Và suốt từ đó cho tá»›i cuối tác phẩm, mặc dù các nhân vật nhiá»u lần thÆ° từ cho nhau, nhiá»u lần ghi nhật ký - những công việc thÆ°á»ng gắn liá»n vá»›i thá»i gian hay cần sá»± hiện hữu của thá»i gian, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ thấy ghi ngày chứ tuyệt nhiên không biết tháng, năm. Tình yêu của Minh Tâm và Bích Ngá»c (Ngá»c chìm đáy biển) biết rằng được bắt đầu từ "má»™t buổi chiá»u chúa-nhá»±t", nhÆ°ng không rõ của tháng nào năm nào. Những tác phẩm nhÆ° Cô Ba Tràh, Mồ cô Phượng được xây dá»±ng dá»±a trên những nguyên mẫu có thật, nhÆ°ng ngÆ°á»i viết cÅ©ng không há» có ý định tiết lá»™ thá»i gian của những biến cố, sá»± kiện xảy ra vá»›i các nhân vật trong tác phẩm.

*

Ba dạng thức kết cấu của tiểu thuyết quốc ngữ kể trên đã thể hiện rất rõ tính chất giao thá»i và giao thoa của thể loại. Nếu kết cấu theo lối chÆ°Æ¡ng hồi và truyện Nôm cho thấy dấu ấn đậm nét của các dạng tá»± sá»± truyá»n thống phÆ°Æ¡ng Äông, thì những biểu hiện của kiểu kết cấu hiện đại theo mô hình phÆ°Æ¡ng Tây cÅ©ng khá rõ ràng. Ngay trong cách vận dụng lối kết cấu chÆ°Æ¡ng hồi, ta đã thấy những ná»— lá»±c cách tân không mệt má»i của các nhà văn. Äiá»u này càng có lý hÆ¡n nữa khi đặt trong tÆ°Æ¡ng quan vá»›i những cảm hứng chủ đạo của tiểu thuyết giai Ä‘oạn này để dá»… dàng nhận thấy kết cấu kiểu chÆ°Æ¡ng hồi được sá»­ dụng nhiá»u trong các tác phẩm mang cảm hứng lịch sá»­, kết cấu kiểu truyện Nôm phổ biến sá»­ dụng trong các tác phẩm mang cảm hứng đạo lý; còn các tác phẩm mang cảm hứng hiện thá»±c và lãng mạn có xu hÆ°á»›ng thể nghiệm lối kết cấu hiện đại. Tất nhiên, sá»± phân chia nhÆ° thế không phải lúc nào cÅ©ng rạch ròi. NhÆ°ng Ä‘iá»u đó đủ nói lên rằng, ngay trong buổi bình minh của lịch sá»­ thể loại, đã có má»™t sá»± thống nhất cao giữa ná»™i dung và hình thức nghệ thuật tiểu thuyết. Trong quá trình vận Ä‘á»™ng, cùng vá»›i các khía cạnh thi pháp khác, cách kết cấu tiểu thuyết đã dần dần thoát ly những ảnh hưởng mang tính chất truyá»n thống, khu vá»±c; tiệm tiến tá»›i cái hiện đại, toàn cầu nhÆ° má»™t sá»± tích lÅ©y vá» chất cho những tiểu thuyết hiện đại hoàn toàn thoát thai truyá»n thống ra Ä‘á»i trong giai Ä‘oạn sau.

 


([1]) Từ Ä‘iển văn há»c (bá»™ má»›i), Nxb Thế giá»›i, Hà Ná»™i, 2004, tr.1723.

([2]) TrÆ°Æ¡ng Quốc Phong, Tiểu thuyết sá»­ thoại các thá»i đại Trung Quốc, Thái Trá»ng Lai biên dịch, Nxb Văn nghệ, Thành phố Hồ Chí Minh, 2001, tr.109-110.

([3]) Nguyá»…n Äình Chú (biên soạn), Nguyá»…n Tá»­ Siêu, tác phẩm chá»n lá»c, Nxb Há»™i Nhà văn, Hà Ná»™i, 1998, tr.187.

([4]) Nguyá»…n Äình Chú (biên soạn), Nguyá»…n Tá»­ Siêu, tác phẩm chá»n lá»c, sÄ‘d, tr.220.

([5]) Nguyá»…n Äình Chú (biên soạn), Nguyá»…n Tá»­ Siêu, tác phẩm chá»n lá»c, sÄ‘d, tr.234-235.

([6]) Nguyá»…n Äình Chú (biên soạn), Nguyá»…n Tá»­ Siêu - Tác phẩm chá»n lá»c, sÄ‘d, tr.246.

([7]) Tân Dân Tá»­, Giá»t máu chung tình, Äức LÆ°u PhÆ°Æ¡ng ThÆ° quán, Sài Gòn, 1928, tr.179-180.

([8]) Phan Kế Bính, HÆ°ng Äạo VÆ°Æ¡ng, Äông Kinh ấn quán, Hà Ná»™i, 1914.

([9]) DÆ°Æ¡ng Tá»± Giáp, Phồn hoa má»™ng tỉnh, Nhà in Kim Äức Giang, Hà Ná»™i, 1929, tr.22-23.

([10]) John C. Schaffer và Thế Uyên, "Tiểu thuyết xuất hiện tại Nam Kỳ", Tạp chí Văn há»c, Số 8/ 1994, tr. 6-14.

([11]) Võ Nghi Lập, Một thiên thảm sử, Nhà in Man Sanh, Chợ Lớn, 1928, tr.61.

([12]) Thanh Lãng, Bảng lược đồ văn há»c Việt Nam, Quyển hạ, Trình bày xuất bản, Sài Gòn, 1967, tr.443.

([13]) Phó Äằng Tiêu, "Kỹ xảo sắp đặt tình tiết", Văn, Số 5/2002, tr. 98-105.

([14]) Hoàng Ngá»c Phách (Tái bản), Tố Tâm, Nxb. Văn nghệ - Há»™i Nghiên cứu giảng dạy văn há»c Tp. Hồ Chí Minh, 1988, tr.5.

([15]) Nguyễn Lan Khai, Nước hồ Gươm, Nhật Nam, Hà Nội, 1928, tr.2.

 

THÔNG TIN HOẠT ÄỘNG

THẦY GIÃO BÙI MẠNH NHỊ: "RÓT CHO ÄẦY VĨNH CỬU/ Uá»NG CHO CẠN THOÃNG QUA" (TRẦN QUá»C TOÀN)

THẦY GIÃO BÙI MẠNH NHỊ: “RÓT CHO ÄẦY VĨNH CỬU/Uá»NG CHO CẠN THOÃNG QUA†Trần Quốc Toàn Phó giáo sÆ° - Tiến sÄ© khoa há»c Bùi Mạnh Nhị từng có trang giáo...

Thông báo vá» việc há»— trợ khai thác nguồn há»c liệu trá»±c tuyến trong thá»i gian giãn cách

THÔNG BÃO V/V Há»– TRỢ KHAI THÃC NGUá»’N HỌC LIỆU TRá»°C TUYẾN TRONG THỜI GIAN GIÃN CÃCH   Nhằm há»— trợ Quý Thầy/Cô, các Anh/Chị sinh viên, há»c viên, nghiên cứu...
 

Hội thảo hội nghị

THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC “Lê Trí Viá»…n – má»™t Ä‘á»i vá»›i nghá», má»™t Ä‘á»i vá»›i văn†(Ká»· niệm 100 năm ngày sinh GSNGND Lê Trí Viá»…n)

BỘ GIÃO DỤC VÀ ÄÀO TẠO CỘNG HÃ’A XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM TRƯỜNG ÄẠI HỌC SƯ PHẠM TP.HCM Số:            /TB - ÄHSP Äá»™c lập -...

THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC QUá»C TẾ "KHU Vá»°C ÄÔNG à - NHá»®NG VẤN ÄỀ NGHIÊN CỨU VÀ DẠY HỌC NGá»® VÄ‚N"

TRƯỜNG ÄẠI HỌC SƯ PHẠM TP Há»’ CHà MINH KHOA NGá»® VÄ‚N – KHOA TIẾNG HÀN QUá»C   THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC QUá»C TẾ   KHU...
 

Äoàn TN - Há»™i SV

THÔNG BÃO VỀ HỘI THI NGHIỆP VỤ SƯ PHẠM CỦA SINH VIÊN KHOA NGá»® VÄ‚N TRƯỜNG ÄHSP TP. HCM NÄ‚M HỌC 2008 - 2009

1/ Mục đích ý nghÄ©a: TrÆ°á»ng ÄHSP là trÆ°á»ng có nhiệm vụ hÆ°á»›ng nghiệp dạy nghá» rất rõ ràng. Äồng thá»i vá»›i việc được trang bị kiến thức vá» khoa...

 BÀI MỚI NHẤT