Khoa Ngữ Văn
  
Trang chủ Nghiên cứu khoa há»c VÄ‚N HỌC VIỆT NAM TIẾNG NÓI CỦA “CÃI TÔI BỊ CHẤN THƯƠNG†VÀ TÃNH KHẢ DỤNG CỦA YẾU Tá» NHẬT KÃ, TRINH THÃMTRONG TIỂU THUYẾT (Nhân Ä‘á»c Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn – Trần Dần)
TIẾNG NÓI CỦA “CÃI TÔI BỊ CHẤN THƯƠNG†VÀ TÃNH KHẢ DỤNG CỦA YẾU Tá» NHẬT KÃ, TRINH THÃMTRONG TIỂU THUYẾT (Nhân Ä‘á»c Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn – Trần Dần) PDF æ‰“å° E-mail
周四, 2011年 12月 22日 16:23

PGS.TS. Nguyễn Thành Thi


1.

Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn (1965-2010) của Trần Dần (1926-1997) là má»™t sáng tạo Ä‘á»™t xuất, má»›i mẻ của tiểu thuyết Việt Nam hiện đại. Vá»›i chất trinh thám khá đậm đặc và ¾ văn bản là nhật kí, tác phẩm là tiếng kêu khắc khoải của má»™t “cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng†– mở ra má»™t bức tranh sinh Ä‘á»™ng vá» con ngÆ°á»i trong trạng thái chấn thÆ°Æ¡ng tinh thần; thao thức, lá»±a chá»n những ngả rẽ khó khăn của Ä‘á»i há», trÆ°á»›c những va đập kinh Ä‘á»™ng, khôn lÆ°á»ng của thá»i cuá»™c (từ chiến tranh sang hòa bình, rồi từ hòa bình trở lại chiến tranh).

Như một phản ứng tự nhiên, cái tôi ấy có nhu cầu được đối thoại/ tự đối thoại, nhằm chống áp đặt lên nó những cái tên xuyên tạc bản chất của mình. Nó tìm đến, cùng lúc, hành vi “trinh thám†và “ghi†nhật kí. Theo đó, những lằn ranh được tạo ra trong tác phẩm có những ý nghĩa thẩm mĩ riêng.

DÆ°á»›i đây, bài viết chủ yếu tập trung Ä‘á» cập đến phÆ°Æ¡ng diện thẩm mÄ© của thể loại và xu hÆ°á»›ng tổng hợp thể loại trong Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, qua mấy ná»™i dung sau: 1) Thế giá»›i “bản đồâ€: “láo nháoâ€, bất minh và tính khả dụng của yếu tố trinh thám; 2) Tiếng nói của cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng [*] và tính đắc dụng của hình thức “nhật kí hóa†tiểu thuyết.

2.1. Thế giới “bản đồ†láo nháo, bất minh và tính khả dụng của yếu tố trinh thám

2.1.1. Thế giá»›i “bản đồâ€: “láo nháoâ€, bất minh

Bản thân nhan Ä‘á» tác phẩm – Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn – đã gợi ý niệm vá» má»™t thế giá»›i được cảm nhận theo mô thức “bản đồâ€: Bản đồ thành phố, bản đồ không gian, bản đồ ăn nhậu, bản đồ màu sắc (bên này cá»­a sổ tôi tím bên kia cá»­a sổ tôi xanh),

1. Lê Huy Bắc (2009), Chủ nghÄ©a hiện thá»±c huyá»n ảo và Gabriel Garcia Marquez, NXB GD.

2. Borges. Jorge Luis, Nguyá»…n Trung Äức (dịch giả) (2001), Jorge Luis Borges tuyển tập, NXB Äà Nẵng.

3. Carpentier. Alejo, Harriet de Onis (Translator) (1989) "Prologue to The Kingdom of This Worldâ€, The Kingdom of This World, Farrar, Straus and Giroux.

4. Nhật Chiêu (2007), NgÆ°á»i ăn gió và quả chuông bay Ä‘i, Công ty văn hóa Äông A và Nhà xuất bản Há»™i Nhà Văn.

5. Frank, B.Linderman (1996), Indian Why Stories, Sparks from war eagle’s lodge-fire, Bison Books.

bản đồ thá»i gian, bản đồ cuá»™c Ä‘á»i, bản đồ ná»™i tâm, bản đồ lòng,… Mô thức này tạo ra sá»± trượt nghÄ©a của từ “bản đồ†[1] thú vị và đầy dụng ý, kéo theo sá»± trượt nghÄ©a của từ ngữ liên quan [2] nhÆ° “ngã tÆ°â€, “rẽâ€, “cá»™t đènâ€,...

Äó không chỉ là bản đồ không gian, bản đồ thá»i gian, mà còn là bản đồ “thá»i – không†[2b]; và là bản đồ của những khả năng lá»±a chá»n, của những kiểu/tâm thế lá»±a chá»n (tá»± giác/ không tá»± giác; tá»± nguyện/ bắt buá»™c; chủ Ä‘á»™ng/bị Ä‘á»™ng;…); là bản đồ của những ngả rẽ lịch sá»­, ngả rẽ Ä‘á»i ngÆ°á»i.

Äiá»u đáng nói là thế giá»›i “bản đồ†trong tác phẩm không phẳng lặng, mà rất “láo nháoâ€, bất minh.

Vá»›i mật Ä‘á»™ xuất hiện khá dày trong văn bản tác phẩm (ở phần lá»i ghi), “láo nháo†trở thành má»™t từ khóa quan trá»ng, gắn vá»›i má»™t loại ấn tượng đặc biệt được tô đậm trong nhật kí: “láo nháo†ngã tÆ°, “láo nháo†cá»™t đèn, “láo nháo†đèn, “láo nháo†khói, “láo nháo†mÆ°a, “láo nháo†những nốt chân, “láo nháo†ngÆ°á»i, “láo nháo†tiếng gà te te buổi sáng,… Theo đó, là “láo nháo†những trÆ°a nhá», những chiá»u hủi, những ngày dá»… nhá»›, những ngày tím, những đêm xanh; và, bao trùm là “láo nháo†các ngả rẽ “thá»i – khôngâ€, “láo nháo†các lá»±a chá»n, “láo nháoâ€Â  thật – giả,…

Trong trá»±c cảm của ngÆ°á»i ghi nhật kí, thế giá»›i “thá»i – không†của Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn còn má»™t cấp Ä‘á»™ khác: “láo nháo†những khoảnh khắc chuyển đổi tính chất Ä‘á»i sống trong lòng xã há»™i miá»n Bắc – từ cuối chiến tranh sang đầu hòa bình (1954-1955); hòa bình mà vẫn tiá»m tàng khả năng xảy ra chiến tranh [3]; và rồi cuối hòa bình, xảy ra chiến tranh thật (1965-1966) – má»™t sá»± “láo nháo†mang tính lịch sá»­, tất yếu. Cùng vá»›i “láo nháoâ€, thế giá»›i ấy còn bất minh, càng láo nháo càng bất minh. Vì hai lẽ: thứ nhất, bản đồ “thá»i – không†ở đây được phục dá»±ng qua má»™t thế giá»›i quan Ä‘a trị [4] (má»—i giá trị Ä‘á»u là “hiện tượng†mang tính chủ thể); thứ hai, thế giá»›i được nhìn qua nhãn quan “trinh thám†của nhân vật Dưỡng. Nó vận hành trong má»™t guồng quay ngầm, có thể tạo ra những va đập định mệnh khôn lÆ°á»ng đối vá»›i nhân vật.

Thêm nữa, trong Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, sá»± va đập, đối thoại, tÆ°Æ¡ng tác giữa thế giá»›i quan Ä‘a trị, và thế giá»›i quan Ä‘Æ¡n trị cÅ©ng diá»…n ra từng ngày, từng giá». Guồng máy chính quyá»n nhân dân của chế Ä‘á»™ má»›i được Ä‘iá»u hành theo thế giá»›i quan Ä‘Æ¡n trị; chiến tuyến ta – địch, tốt – xấu được thiết lập rất rõ ràng cả trong hành Ä‘á»™ng thá»±c tế lẫn trong tÆ° tưởng. Não trạng thế giá»›i quan Ä‘Æ¡n trị Ä‘ang hình thành trong tính “lịch sá»­ cụ thể†của nó. Trong khi đó, Dưỡng, nhân vật chính của tác phẩm, vẫn khăng khăng ôm giữ má»™t quan niệm riêng vá» thế giá»›i Ä‘a trị của mình. Má»—i nhân vật trong nhóm bạn của anh, cÅ©ng Ä‘á»u có má»™t quan niệm riêng vá» thế giá»›i, vá» hữu thể và tha nhân; có những cách thế lá»±a chá»n ứng xá»­ riêng theo tâm thế hiện sinh hay phi hiện sinh của mình;… Qua góc nhìn ná»™i cảm và những góc nhìn trinh thám, Dưỡng, má»™t mặt tá»± nhận thức con ngÆ°á»i bên trong phóng túng, phức tạp của mình, mặt khác, anh lần lượt phát hiện ở từng thành viên trong nhóm bạn lấp ló con ngÆ°á»i hai, ba mặt của hỠ– má»™t cách thế ứng xá»­ bất đắc dÄ©, để thích nghi, khi thá»i cuá»™c đổi thay.

Không kể Tình Bốp – ngÆ°á»i của phòng Nhì cài lại, trÆ°á»›c sau vẫn là kẻ lá mặt lá trái, thâm hiểm – những ngÆ°á»i bạn của Dưỡng nhÆ° Äoành, Ngỡi, Chắt, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có những biểu hiện khác lạ, vá»›i quan niệm, cách thế ứng xá»­ má»›i, lá»™ liá»…u của mình. Äoành có má»™t dạo nói dối huyên thiên, tiá»n hậu bất nhất; Ngỡi nhún mình, bất tín, vừa xun xoe, vừa ngấm ngầm chỉ Ä‘iểm vặt; Chắt lặng lẽ, lủi thủi “đi câu nháiâ€, kiếm cá»› “bất hợp tác†vá»›i chính quyá»n;… Những biểu hiện này khiến há» không chỉ trở nên “bất hảo†trong mắt cán bá»™ bảo vệ khu phố, mà còn thành buồn cÆ°á»i, xa lạ, bất ngỠđối vá»›i Dưỡng. Sá»± va chạm giữa quan niệm, lối sống quá khứ, vá»›i quan niệm, lối sống trong hiện tại cÅ©ng là nguyên nhân làm nảy sinh bi kịch cá nhân ở má»—i ngÆ°á»i, đặc biệt là ở nhân vật Dưỡng. Do vậy, cuá»™c Ä‘iá»u tra tá»± phát của Dưỡng có tìm ra sá»± thật vụ án hay không, chÆ°a quan trá»ng bằng việc anh đã phát hiện ra bản chất vốn bị che dấu của ngÆ°á»i này, những đổi thay, tá»± thích ứng quá lá»™ liá»…u vá»›i hoàn cảnh của ngÆ°á»i kia. Tất cả Ä‘á»u nói lên những khía cạnh Ä‘a trị, cÅ©ng nhÆ° sá»± “láo nháoâ€, bất minh ở má»—i ngÆ°á»i, trong những tình thế má»›i. Rõ ràng ở đây, tính chất Ä‘a trị có thể thay đổi dạng thức tồn tại, chứ không há» mất Ä‘i.

2.1.2. Tính khả dụng của yếu tố trinh thám (trinh thám hóa tiểu thuyết)

Tính chất bất minh thÆ°á»ng bá»™c lá»™ rõ hÆ¡n cả trong thế giá»›i “trinh thámâ€.

Có hai nhân tố làm nên tính chất bất minh của thế giá»›i trong Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn: thứ nhất, tính chất bất minh, hạn chế tầm bao quát của nhân vật trong môi trÆ°á»ng “trinh thámâ€; thứ hai, tính chủ quan, cá thể trong cách nhân vật nhìn thế giá»›i cÅ©ng nhÆ° việc gây nhiá»…u, tá»± che dấu, ngụy trang con ngÆ°á»i thá»±c má»™t cách khéo léo, tinh quái, “bài bản†của anh ta.

Trong tiểu thuyết, tính bất minh của thế giá»›i tồn tại trong trạng thái nhập nhòa giữa hai phần của thế giá»›i: phần nổi và phần chìm. Phần nổi là cuá»™c sống có xu hÆ°á»›ng sáng sủa lên vá»›i sá»± hiện diện của những cán bá»™ bảo vệ khu phố, đại diện chính quyá»n má»›i; há» hầu nhÆ° Ä‘á»u là những ngÆ°á»i đàng hoàng, đáng tin cậy: chị Hòa, bác Mẫn,... Kể cả ông Trung Trố, ngÆ°á»i thÆ°á»ng xuyên trấn áp Dưỡng bằng những lá»i Ä‘ao to búa lá»›n, định kiến, áp đặt [5]…

Song, đó má»›i chỉ là bá» mặt – phần được “những cá»™t đèn†chiếu sáng.  Phần còn lại của thế giá»›i, dÆ°á»›i cái bá» mặt ấy còn không ít tầng ngầm, góc khuất, không trắng, không Ä‘en mà xám xịt, đầy cạm bẫy, bất trắc khôn lÆ°á»ng. Äó là thế giá»›i bất minh của các Ä‘iệp viên (Ä‘iệp viên cấp cao nhÆ° Mac xen – trùm Phòng Nhì Pháp, hay Nhá»n cằm; Ä‘iệp viên cấp thấp nhÆ° các cô gái chân dài được huấn luyện thành các há»™p thÆ° di Ä‘á»™ng); của các thám tá»­, các nhà Ä‘iá»u tra (chính thống nhÆ° “ông Äầu bạcâ€, “anh Tháiâ€, “anh Trần B†và, phi chính thống, nhÆ° anh chàng lái “tàu bòâ€),… Chính phần ngầm này của thế giá»›i đã tác Ä‘á»™ng rất nhiá»u đến số phận, tâm lý của nhân vật Dưỡng. Góc nhìn thế giá»›i ở đây luôn bị/được hạn chế theo bổn phận, vai trò mà từng ngÆ°á»i Ä‘ang đảm nhận. Tầm nhìn của há», tuy có khác nhau mức Ä‘á»™ xa, gần, rá»™ng, hẹp,... nhÆ°ng thá»±c ra cÅ©ng giống nhÆ° ánh sáng từ má»—i cá»™t đèn, chỉ chiếu sáng má»™t số nốt chân “láo nháo†trên Ä‘Æ°á»ng phố “láo nháo đènâ€, “láo nháo khóiâ€. Cái bất minh lượn lá» giữa bao Ä‘iá»u biết và không biết nhÆ° vậy. Mặt khác, trong từng con ngÆ°á»i ở đây cÅ©ng hiện hữu bao nhiêu Ä‘iá»u bị che khuất (má»™t cách mặc nhiên hoặc ngẫu nhiên). Thậm chí, vì nhiá»u lý do, lắm khi các nhân vật phải duy trì con ngÆ°á»i nhiá»u mặt, vá»›i những cái “lốt†khác nhau của mình (má»™t ngÆ°á»i có thể có tá»›i hai, ba, bốn khuôn mặ, nhÆ° trÆ°á»ng hợp “ông Phúc thứ nhất†– “ông Phúc thứ hai†– “Nhá»n cằm†– “A13â€,…).

Äó là má»™t bản đồ “thá»i – không†rất gần vá»›i thế giá»›i của truyện trinh thám. NhÆ°ng thiên tiểu thuyết này liệu có phải là má»™t pho trinh thám không?

Má»™t cách nghiêm ngặt, không thể xem Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn là truyện trinh thám, rất giản Ä‘Æ¡n, vì viết tiểu thuyết này, nhà văn không nhằm mang lại má»™t trò chÆ¡i, thá»a mãn nhu cầu trí tuệ, cùng sá»± hÆ°ng phấn hồi há»™p của Ä‘á»™c giả. Tác phẩm không dẫn ngÆ°á»i Ä‘á»c phiêu lÆ°u tìm kiếm sá»± thật và cố gắng Ä‘Æ°a ra má»™t kết cuá»™c cuối cùng “thuyết phụcâ€, nhÆ° là những pho trinh thám vẫn làm thế.

Nghi án “phát súng trong vÆ°á»n đêm†vá»›i hai mÅ©i Ä‘iá»u tra – mÅ©i Ä‘iá»u tra “tá»± phátâ€, “nghiệp dư†của Dưỡng và mÅ©i Ä‘iá»u tra “tá»± giácâ€, “chuyên nghiệp†của anh Thái, anh Trần B, ông Tóc bạc – theo cách riêng của má»—i bên, Ä‘á»u đã góp phần làm sáng tỠđược má»™t số tình tiết vụ án, nhÆ°ng nhiá»u nghi vấn vẫn chÆ°a được giải tá»a. Kết quả đáng kể nhất là phá được má»™t ổ gián Ä‘iệp nằm vùng (có đầu mối từ chiếc khăn mùi soa của Lily) và, minh oan được cho Dưỡng. Còn, thủ phạm đích thá»±c có chắc là ông Phúc không; Tình Bốp, Lily, Äoành, Ngỡi, Bú Dù,… và ngay cả cán bá»™ Ä‘iá»u tra của Cục phản gián nhÆ° anh Thái, anh Trần B thá»±c ra là ngÆ°á»i thế nào; những nhận định của Dưỡng vá» há», trÆ°á»›c và sau cuá»™c Ä‘iá»u tra có đúng không;… má»i thứ vẫn có vẻ mù má». Ngay cả ích dụng của cuá»™c Ä‘iá»u tra mà nhân vật chính tiến hành, cho đến khi được cán bá»™ cÆ¡ quan phản gián cảm Æ¡n, tuyên dÆ°Æ¡ng và tặng quà, chính anh ta cÅ©ng không hay biết [6]; v.v.

Khi tác phẩm khép lại, rõ ràng vẫn còn quá nhiá»u Ä‘iá»u chÆ°a sáng tá»; chÆ°a ngã ngÅ©. Thế tức là, tác phẩm không phải truyện trinh thám, không lấy mục đích Ä‘iá»u tra, phá án, không xem hành Ä‘á»™ng, mÆ°u lược của thám tá»­ trong hành trình phiêu lÆ°u kiếm tìm sá»± thật là trung tâm hứng thú nghệ thuật của nhà văn.

NhÆ°ng, không phải ngẫu nhiên mà tác giả để cho nhân vật Dưỡng – ngÆ°á»i đã Ä‘á»c “vài ngàn†truyện trinh thám, trong má»™t hoàn cảnh cần đến sá»± chi viện của những kinh nghiệm Ä‘iá»u tra từ các thám tá»­ lừng danh – lầm cuốn tiểu thuyết tâm lý trứ danh của nhà văn Nga vÄ© đại (Tá»™i ác và trừng phạt) là “tiểu thuyết trinh thámâ€. Sá»± lầm lẫn này rất đáng lÆ°u ý: ÄÆ°á»ng biên giữa hai thể loại tiểu thuyết tâm lý – tiểu thuyết trinh thám, cả trên lý thuyết lẫn trên thá»±c tế, đã được má» hóa Ä‘i, tồn tại nhÆ° má»™t lằn ranh thấp thoáng trong tiếp nhận của anh ngụy binh trẻ.

Ở má»™t ná»n văn há»c mà thể loại truyện/tiểu thuyết trinh thám chÆ°a thật trưởng thành, ít thành tá»±u [7] nhÆ° văn há»c Việt Nam, thể nghiệm của Trần Dần, vào ná»­a sau của thập niên sáu mÆ°Æ¡i thế kỉ trÆ°á»›c, là sáng tạo khá Ä‘á»™t xuất.  Ông không cuốn ngÆ°á»i Ä‘á»c theo các mẹo thuật, tình tiết của cốt truyện trinh thám, chỉ rút tỉa vận dụng má»™t vài thao tác kÄ© thuật, tinh hoa của thể loại, để làm cÆ¡ sở cho việc miêu tả, bá»™c lá»™ “cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng†trong tiểu thuyết tâm lý, theo cách riêng của mình.

Ở đây, các loại yếu tố trinh thám, khi được Ä‘Æ°a vào tiểu thuyết tâm lý, má»™t mặt làm thay đổi ít nhiá»u nòng cốt tiểu thuyết (coi trá»ng đúng mức vai trò của các sá»± kiện, hành Ä‘á»™ng “bên ngoài†và những bí mật phiêu lÆ°u trinh thám – việc này, vốn không phải là đối tượng thu hút hứng thú của nhà tiểu thuyết tâm lý);  mặt khác, áp lá»±c chỉnh thể của tiểu thuyết tâm lý cÅ©ng làm thay đổi đặc Ä‘iểm chức năng các yếu tố trinh thám (các “trò chÆ¡i trí tuệ†trở thành công cụ khám phá, phân tích tâm lý nhân vật, làm cho sá»± phân tích có chiá»u sâu, có tính logic, sáng tá» hÆ¡n).

Tiểu thuyết tâm lý tập trung hứng thú nghệ thuật vào khám phá thế giá»›i tinh thần, trạng thái tâm tưởng, mô tả những xung Ä‘á»™t ná»™i tâm của nhân vật; trong khi tiểu thuyết/truyện trinh thám chú trá»ng sá»± kiện, mẹo thuật trinh thám, và quan hệ lôgic của các sá»± kiện, mẹo thuật ấy. Sá»± khác biệt này xác lập má»™t Ä‘Æ°á»ng biên thể loại, nhìn từ bá» mặt. NhÆ°ng tiểu thuyết trinh thám và tiểu thuyết tâm lý có những đồng nhất quan trá»ng: sá»± quan tâm đến mối quan hệ giữa Ä‘á»™ng cÆ¡ tâm lý và hành vi, số phận con ngÆ°á»i, cÅ©ng nhÆ° những tác Ä‘á»™ng của tình huống đối vá»›i tâm lý – các tác Ä‘á»™ng tạo nên những ám ảnh đối vá»›i nhân vật. CÅ©ng nhÆ° tiểu thuyết tâm lý, trong truyện trinh thám, các thám tá»­ đặc biệt quan tâm đến trạng thái tinh thần, quá trình tâm lý của đối tượng Ä‘iá»u tra. Còn tác giả và ngÆ°á»i kể chuyện trong tiểu thuyết có yếu tố trinh thám thì phải quan tâm đến cả tâm lý và sá»± phân tích tâm lý của nhân vật nhà thám tá»­. Chính tình trạng nhòe má» ranh giá»›i giữa hai thể loại nhÆ° thế đã làm cho nhân vật Dưỡng trong Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn lầm lẫn Tá»™i ác và trừng phạt –  tiểu thuyết tâm lý nổi tiếng của Dostoievski – vá»›i truyện trinh thám. (Sá»± lầm lẫn này đã được nhân vật nhà văn cải chính trong khi sao chép “nhật kíâ€.[8])

Äể tìm hiểu tính khả dụng của yếu tố trinh thám, (hay hình thức giả trinh thám), cần trả lá»i câu há»i: việc Trần Dần Ä‘Æ°a yếu tố truyện trinh thám – má»™t tá»™i ác và cuá»™c Ä‘iá»u tra vá» tá»™i ác đó, do nhân vật chính bất đắc dÄ© tiến hành – vào tiểu thuyết, có nghÄ©a lí thế nào, mang lại hiệu quả nghệ thuật gì?

Câu trả lá»i đầy đủ có thể cần được mở rá»™ng, khÆ¡i sâu thêm, nhÆ°ng theo chúng tôi, má»™t số tác dụng, hiệu quả dÆ°á»›i đây rất cần được nhấn mạnh:

- Má»™t cốt truyện vá»›i các tình huống/ tình tiết hồi há»™p, căng thẳng kiểu trinh thám, không chỉ làm tăng sức lôi cuốn hấp dẫn mà còn tạo được ấn tượng rõ nét vá» má»™t thế giá»›i Ä‘a trị, bất minh, “láo nháo†“những ngã tÆ° và những cá»™t đènâ€;

- Các phiêu lÆ°u kiểu trinh thám, cuốn nhân vật (và Ä‘á»™c giả) vào cuá»™c phiêu lÆ°u tinh thần, đặt há» trÆ°á»›c những mÆ°u mô, toan tính riêng tÆ°, tạo thêm những cÆ¡ há»™i, tình huống thuận tiện để bá»™c lá»™ tính cách, tâm lý của há», đặc biệt là của nhân vật chính – “ngÆ°á»i thám tá»­ bị nghi ngá»â€.

- Nhu cầu, thói quen phân tích tình huống, hoàn cảnh, tâm lý của “thám tử†đối vá»›i các đối tượng tình nghi của anh (ông Phúc, Nhá»n cằm, Tình Bốp,…) cÅ©ng nhÆ° thói quen tá»± phân tích tâm lý của bản thân, đã mài sắc lý trí và cảm quan của Dưỡng, thức dậy ở anh má»™t thế giá»›i tinh thần phong phú, phức tạp, đáp ứng tốt yêu cầu của tiểu thuyết tâm lý;

- Việc Ä‘iá»u tra phát hiện tá»™i phạm – kẻ ném đá dấu tay – là quá trình đấu trí căng thẳng, gay cấn, nhÆ°ng hÆ°ng phấn, đã/Ä‘ang/sẽ, má»™t mặt tạo thêm tình huống cho tâm lý nhân vật bá»™c lá»™, vận Ä‘á»™ng; mặt khác, vừa cung cấp tÆ° liệu, tình tiết, xúc cảm, vừa thúc đẩy hành Ä‘á»™ng “ghi†nhật kí tiếp diá»…n và phát triển, nhÆ° có má»™t Ä‘á»™ng cÆ¡ bên trong. Vá»›i tính chất này, Ä‘iá»u tra tìm kiếm sá»± thật bị che dấu và ghi nhật kí là hai hành Ä‘á»™ng không thể tách rá»i nhau. Nhằm thá»±c hiện cuá»™c đối thoại/ tá»± đối thoại để khÆ°á»›c từ những “cái biểu đạt†áp đặt – nhÆ°: “thằng địchâ€, “thằng phá hoại, “tên gián Ä‘iệpâ€, “kẻ phản quốc hại dânâ€,… – lên “cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng†của nhân vật Dưỡng, tác giả nhật kí.

NhÆ° vậy, viết Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, để tạo được má»™t mô thức phản ánh thế giá»›i Ä‘a trị, hợp vá»›i ý đồ nghệ thuật, Trần Dần đã thay đổi chức năng của các tình huống, tình tiết Ä‘iá»u tra của nhà thám tá»­ trong cốt truyện trinh thám, biến các yếu tố này thành công cụ, cÆ¡ há»™i để tập trung miêu tả, phân tích tâm lý trong tiểu thuyết tâm lý của ông.

2.2. Tiếng nói của cái tôi bị chấn thương và tính đắc dụng của hình thức “nhật kí hóa†tiểu thuyết

2.2.1. Tiếng nói của “cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ngâ€

Tình trạng chấn thÆ°Æ¡ng [9] tinh thần thÆ°á»ng bắt đầu từ má»™t “sá»± kiện va chạm quá ngưỡng†giữa cái tôi cá nhân vá»›i môi trÆ°á»ng xã há»™i bao quanh. Nhân vật Dưỡng, trong tiểu thuyết của Trần Dần, chính là nạn nhân của má»™t “sá»± kiện va chạm quá ngưỡng†nhÆ° vậy. Từng là má»™t tân ngụy binh được đào tạo 11 tháng, ra trÆ°á»ng vừa lái tàu bò được 3 tháng, hầu nhÆ° chÆ°a kịp bắn giết ai, thì Pháp thua trận tại Äiện Biên Phủ; không theo chân thá»±c dân Pháp vào Nam, nghe lá»i khuyên của cán bá»™ bảo vệ khu phố, anh ná»™p vÅ© khí quy hàng để nhận lượng khoan hồng của chính phủ, vá» làm dân, sống vá»›i mẹ già, vợ trẻ. Song, do bị định kiến vá» sở thích, lối sinh hoạt phóng túng, khác ngÆ°á»i, lại thêm vụ phát súng, không rõ do kẻ nào mÆ°u sát hụt má»™t anh bá»™ Ä‘á»™i “bốn túi†từ trong vÆ°á»n đêm nhà mình, anh bị ngá» oan là thủ phạm, là ngÆ°á»i được phòng Nhì cài lại nằm vùng, phá hoại trị an miá»n Bắc. Äiá»u đó, gần nhÆ° đồng nghÄ©a vá»›i sinh mệnh chính trị của anh có nguy cÆ¡ bị thủ tiêu, tuyệt Ä‘Æ°á»ng sống yên ổn vá»›i dân phố và gia đình. Äây là má»™t chấn Ä‘á»™ng tinh thần, má»™t chấn thÆ°Æ¡ng rất nặng nỠđối vá»›i Dưỡng. Cùng vá»›i mặc cảm quá khứ lầm lạc, chấn thÆ°Æ¡ng tinh thần này đẩy anh vào thế “đi†(vào Nam) “cÅ©ng dởâ€, “ở†(vá»›i chính phủ, gia đình) “cÅ©ng không xongâ€. Là ngÆ°á»i hiểu biết, trá»ng danh dá»±, Dưỡng sẵn sàng hứng chịu sá»± áp đặt trăm ngàn danh phận xấu xa (thằng-vài-nghìn-thằng: thằng nhá» tàu bò, thằng dằn di, dâm ô đồi trụy lạc, thằng phát súng,…), nhÆ°ng nhất định không cam tâm để bị chụp lên đầu mình những cái mÅ© tá»™i đồ chính trị khủng khiếp nhÆ° “thằng địchâ€, “thằng tay sai cho địch†[10],...

Nói chung, sá»± áp đặt mang tính qui chụp chính trị, thá»i nào cÅ©ng đáng sợ, đáng bi phẫn. NhÆ°ng trong cái thá»i láo nháo thật – giả, ta – địch của Dưỡng, sá»± áp đặt càng đáng sợ, đáng bi phẫn hÆ¡n. Bởi nó rất nguy hiểm và ác Ä‘á»™c. Cái tôi trong nhật kí ý thức rõ trạng thái bị chấn thÆ°Æ¡ng tinh thần của mình. Nó gá»i cái “thá»i-không†hiện sinh của nó là những “tíctắc phức tạpâ€, những “ngã tÆ° ngày, toang hoác vết bá»™i thÆ°Æ¡ng†[11], và theo đó, cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng chỉ thấy thá»i gian hiện sinh của mình toàn là những khoảnh khắc bốc mùi xú uế đến buồn nôn. Nhật kí ghi: “[…] thành kiến của khu phố vá»›i tôi ngày càng nặng ná». Tôi gá»i thá»i gian này là những ngày chua loét và những chủ nhật mắm thối, những tuần lá»… khắm và những buổi sáng Ä‘i-cÅ©ng-dở-ở-cÅ©ng-không-xong.†[12] Hoặc, má»™t Ä‘oạn khác: “23 tuổi thì ngày khai, thì tuần phùn, thì chủ nhật bú dù , thì ngày ghẻ ruồi buổi chiá»u quai bị, thì thứ ba thiu thứ bảy khú (NTT nhấn mạnh)†[13].

Trong cái thá»i buổi láo nháo ấy, có má»™t câu há»i rất “hiện sinh†– khởi thủy cho má»i tồn tại, Ä‘iá»u kiện cÆ¡ bản để thiết lập má»i quan hệ sống và giao tiếp trong cá»™ng đồng, xã há»™i – rằng: anh (chị/ông/bà/mày/nó) là ai? (hàm ý há»i : là ta hay địch, bạn hay thù, tốt hay xấu, thật hay giả). Tại hiện trÆ°á»ng vụ án phát súng trong đêm, việc đầu tiên khi tiếp xúc bất ngá» vá»›i kẻ lạ, ngÆ°á»i ta đã gặng há»i nhau “…là ai?†[13b]. Trong má»i cuá»™c giao tiếp chính thức xã há»™i (dù chính danh hay không chính danh), ngÆ°á»i ta Ä‘á»u phải – má»™t cách rất nghiêm túc – bắt đầu cuá»™c giao tiếp trò chuyện bằng việc công khai cho đối tác, đối tượng giao tiếp biết mình là ai. Và đây là công thức mở đầu bất di bất dịch cho má»i cuá»™c giao tiếp trong tiểu thuyết [tôi/em là…] [13c]. Không có ngoại lệ. “Cái biểu đạt†[14] và quá trình biểu nghÄ©a của nó ở đây rất hệ trá»ng.

Bởi vậy, đối vá»›i Dưỡng, bị quy chụp, không có gì khác là sá»± áp đặt má»™t “cái biểu đạt†ghê gá»›m, có thể mang lại cái chết tinh thần, thủ tiêu sinh mệnh chính trị, mà ngÆ°á»i ta, nhất là vá»›i kẻ Ä‘ang mấp mé ngưỡng cá»­a hoàn lÆ°Æ¡ng, phục thiện, nhÆ° Dưỡng, quý còn hÆ¡n mạng sống của mình. Trong trÆ°á»ng hợp này, “cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng†của anh dù yếu Ä‘uối, Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c đến đâu cÅ©ng phải vật vã mà cất lên tiếng nói than thở, tá»± minh oan; không chia sẻ được vá»›i ai thì chí ít cÅ©ng chia sẻ vá»›i cái “sá»â€, cái “bóng†tá»™t cùng hÆ° vô của mình.

Tiếng nói của cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng của nhân vật Dưỡng, trong hoàn cảnh cụ thể của anh, mạnh mẽ, thấu triệt hÆ¡n nhiá»u. “Nói†tức là phản ứng, là hành Ä‘á»™ng – bằng toàn bá»™ sức phản ứng của thân, xác, trí, não, cùng kinh nghiệm hằng có của bản thân. Äó cÅ©ng là cuá»™c truy tìm sá»± thật để xóa bỠ“cái biểu đạt†áp đặt chết ngÆ°á»i. Tiếng nói của cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng ở Dưỡng, trong trÆ°á»ng hợp này được quy chiếu vào hai hành Ä‘á»™ng: làm thám tá»­ và ghi nhật kí. Äây cÅ©ng chính là lí do khiến thiên tiểu thuyết này cần đến cả hình thức “giả†trinh thám (trinh thám hóa) lẫn hình thức “giả†nhật kí (nhật kí hóa).

Trong Ä‘á»i sống văn há»c cận/hiện đại của nhân loại, có má»™t số nguồn mạch sáng tác khá đặc biệt, bị chi phối mạnh mẽ bởi chá»— đứng và trạng thái tinh thần của bản thân nhà tiểu thuyết. Nếu chá»— đứng của anh ta là hiện chứng (eyewitness), chúng ta có tá»± sá»± hiện chứng (eyewitness narratives)[15]. Còn nếu trạng thái tinh thần của anh ta là chấn thÆ°Æ¡ng (trauma), ta sẽ có tá»± sá»± chấn thÆ°Æ¡ng (trauma narratives) [16]. Tá»± sá»± chấn thÆ°Æ¡ng là dạng đặc biệt của tá»± sá»± hiện chứng, bởi trạng thái tinh thần bị chấn thÆ°Æ¡ng luôn xuất phát từ chá»— đứng hiện chứng. Hành vi ghi nhật kí để cất lên tiếng nói của nhân vật Dưỡng trong Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn rất tiêu biểu cho cả hai dạng tá»± sá»± nói trên.

Theo đó, những trang ghi chép trong ba cuốn nhật kí của nhân vật Dưỡng ở Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn của Trần Dần có thể gá»i là “nhật kí chấn thÆ°Æ¡ngâ€. NgÆ°á»i ghi nhật kí trong tác phẩm là nạn nhân của định kiến chính trị xã há»™i, phải chịu Ä‘á»±ng Ä‘iá»u tiếng oan khuất, bất công trong suốt má»™t thá»i gian dài.

Cũng như tự sự hiện chứng, tự sự chấn thương, do vậy có mấy đặc điểm thi pháp đáng lưu ý sau đây:

(1) NgÆ°á»i kể chuyện (tá»± thuật, xÆ°ng “tôiâ€) đồng thá»i là nhân vật trung tâm, ngÆ°á»i nắm giữ Ä‘iểm nhìn chủ đạo, và tất nhiên, nắm giữ luôn diá»…n ngôn trần thuật của tác phẩm. (Trong Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, các vai trò này do nhân vật Dưỡng, cÅ©ng nhÆ° trong Ná»—i buồn chiến tranh của Bảo Ninh, do nhân vật Kiên đảm nhiệm). Äây là má»™t vai trò nghệ thuật mang tính nguyên tắc của tá»± sá»± hiện chứng/chấn thÆ°Æ¡ng, má»™t hình thức mang tính ná»™i dung. Má»™t khi nó bị thay thế, loại bá», thì tác phẩm không còn là sáng tác hiện chứng/chấn thÆ°Æ¡ng nữa, và sẽ mất Ä‘i hiệu quả nghệ thuật đặc biệt của mình.

(2) Trong nhiá»u trÆ°á»ng hợp chức năng trần thuật còn được giao phó má»™t phần cho nhân vật khác, thÆ°á»ng là nhân vật “nhà vănâ€. Äây là ngÆ°á»i kể chuyện thứ hai, không có chức năng thay thế mà giữ vai trò bổ sung tÆ° liệu, sao chép hay sắp xếp lại bản thảo, hoặc bình luận thuyết minh thêm. Danh nghÄ©a là “nhà vănâ€, song anh ta chỉ xuất hiện nhÆ° là thÆ° kí của ngÆ°á»i kể chuyện thứ nhất (chẳng hạn trÆ°á»ng hợp hai nhân vật “nhà văn†trong Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn; Ná»—i buồn chiến tranh Ä‘á»u giữ vai trò nhÆ° thế).

(3) Diễn ngôn của tác phẩm mang đậm tính chủ thể và sắc thái hiện chứng/chấn thương rất đậm nét.

2.2.2. Hình thức Nhật kí hóa tiểu thuyết – má»™t lá»±a chá»n đắc dụng

Nếu Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn được in ngay sau khi hoàn thành thì từ năm 1966, má»™t thiên tiểu thuyết nhật kí hoá (vá»›i ¾ dung lượng viết dÆ°á»›i hình thức ghi nhật kí) đã “trình chánh giữa làng vănâ€. GiỠđây, tại má»™t khoảng lùi 44 năm, Ä‘á»c tác phẩm, nhiá»u ngÆ°á»i buá»™c phải giật mình mà nhìn lại giá trị, tiá»m năng của nhật kí hay xu hÆ°á»›ng nhật kí hóa tiểu thuyết. Má»™t ứng dụng lẽ ra phải được biết đến sá»›m lại thành muá»™n mằn, không có gì ghê gá»›m [17] lại thành ghê gá»›m.

TrÆ°á»›c 1954, sau 1955, Dưỡng Ä‘á»u không ghi nhật kí. 3 cuốn nhật kí của anh (vá»›i thá»i gian xác định) chỉ gồm những trang được viết trong khoảng thá»i gian “va chạm vá»›i má»™t sá»± kiện vượt ngưỡng†– bị quy chụp là phần tá»­ phản Ä‘á»™ng, do thá»±c dân cài lại để phá hoại miá»n Bắc, đặc biệt là sau những lần bị ông Trung Trố, nhân danh chính quyá»n nhân dân, trấn áp thô bạo – thá»i gian tinh thần lâm vào trạng thái bị chấn thÆ°Æ¡ng. Trong trÆ°á»ng hợp này, khi nhân vật Ä‘á»™t nhiên tìm đến việc ghi nhật kí, “cây bút không chỉ là phÆ°Æ¡ng tiện để viết mà trÆ°á»›c tiên và hÆ¡n hết, nó là má»™t vật thể cho phép ngÆ°á»i ta bằng cách nào đó có thể nắm bắt được cái ná»—i Ä‘au không thể chạm đến của mìnhâ€. Bằng Ä‘á»™ng thái viết, nhân vật cố gắng “‘đóng khung’ chính mình trong vùng chấn thÆ°Æ¡ng để giữ mình không rÆ¡i vào trạng thái tồi tệ hÆ¡n. Và, ghi nhật kí (hay viết hồi kí cÅ©ng thế), chính là “viết má»™t tá»± thuật/chuyện Ä‘á»i – không chỉ có nghÄ©a là má»™t tá»± sá»± miêu tả lại cuá»™c Ä‘á»i của ngÆ°á»i viết mà còn theo nghÄ©a Ä‘en, trá»±c diện nhất, câu chuyện thá»±c sá»± cho phép Ä‘á»i sống khả hữu.†[17b]

Việc ghi nhật kí vì vậy, tuy không nguy hiểm nhÆ°ng nhiá»u khi thật khó nhá»c, mắc míu, thậm chí phải nếm mùi thất bại (không khác biệt nhiá»u vá»›i việc Ä‘iá»u tra của má»™t thám tá»­). Hành vi tẩy xóa, xé bá» [18] vẫn thÆ°á»ng xuyên xảy ra đối vá»›i chủ nhân nhật kí. Äiá»u này má»™t lần nữa cho thấy, vá»›i nhân vật bị chấn thÆ°Æ¡ng tinh thần nhÆ° Dưỡng, ghi nhật kí, không phải để thÆ° giãn trong phút má»™ng mÆ¡, giá» tiêu khiển, mà là má»™t cách hành Ä‘á»™ng, má»™t cách tồn tại. Nhân vật “nhà văn†trong tác phẩm, vá» sau, khi Ä‘á»c, sao nhật kí cho Dưỡng, đã phát hiện: bên cạnh những trang có tẩy xóa, có tá»›i 11 trang bị xé, còn cuống hoặc mất cuống. “Nhà văn†gá»i đó là “tập bản thảo bị thÆ°Æ¡ngâ€.

NhÆ°ng tạo sao lại là nhật kí mà không phải hồi kí, hay tá»± truyện [19]? Thiết tưởng, đây là má»™t lá»±a chá»n rất có nghÄ©a lý của Trần Dần.

Có thể nói đến nhiá»u lý do khiến Trần Dần để cho nhân vật chính ghi nhật kí chứ không viết hồi kí, tá»± truyện: sá»± chi phối của tÆ° tưởng, chủ Ä‘á», của kết cấu, của tính cách số phận nhân vật, của kÄ© thuật trần thuật; áp lá»±c chỉnh thể của tác phẩm; tiá»m năng Æ°u thế của thể loại và cả hoàn cảnh, mục đích sáng tác;…Ở đây, chỉ xin nhấn mạnh lý do nhìn từ khía cạnh tiá»m năng, Æ°u thế nghệ thuật trong sá»± tÆ°Æ¡ng tác hai chiá»u nhật kí – tiểu thuyết (so vá»›i hồi kí/tá»± truyện – tiểu thuyết).

Cả ba Ä‘á»™ng thái viết (nhật kí/hồi kí/tá»± truyện), vá»›i Dưỡng, Ä‘á»u có tác dụng “đóng khung chính mình trong vùng chấn thÆ°Æ¡ngâ€. NhÆ°ng, chỉ ghi nhật kí má»›i tác Ä‘á»™ng trá»±c diện được vào thá»±c tại. Äó là má»™t cách dấn thân tranh đấu để cải thiện tình hình. Äứng ở thá»i Ä‘iểm hiện tại, chủ nhân “nhật kí†ghi lại hiện trạng Ä‘ang là của Ä‘á»i sống cá nhân, nhÆ° nó Ä‘ang có, không thể trang Ä‘iểm, sá»­a chữa. Tá»± truyện, hồi kí thì khác: Tác giả buá»™c phải đứng ở má»™t khoảng lùi khá xa vá» thá»i gian, hồi tưởng và viết. Khoảng cách này tÆ°á»›c mất của anh ta má»™t số Æ°u thế. Má»i thứ ở đây Ä‘á»u trong tình trạng đã là.

Trong cái thế giá»›i mà nhân vật Dưỡng bị ném vào đó, anh “không được thừa nhận Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhÆ° là trạng thái tá»± nhiên của tồn tại nữaâ€. Tình huống bị thúc bách và tâm lý “chấn thÆ°Æ¡ng†của Dưỡng – nhÆ° đã nói trên đây – đòi há»i anh thá»±c hiện cùng lúc hai loại hành Ä‘á»™ng phiêu lÆ°u để tá»± cứu mình: thứ nhất, vá» mặt xã há»™i, phải tá»± minh oan cho mình trÆ°á»›c cá»™ng đồng dân phố bằng má»™t kế hoạch phiêu lÆ°u trinh thám, tìm cho ra thủ phạm đích thá»±c của vụ án; thứ hai, vá» mặt tâm lý cá nhân, phải thÆ°á»ng xuyên ghi nhật kí để Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i ná»—i lạc loài, cô Ä‘á»™c, nâng đỡ, an ủi cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng nặng ná», cÅ©ng nhÆ° mài sắc ý chí, tiếp thêm sức mạnh, hoặc thá»a mãn nhu cầu tá»± do tÆ° tưởng, tá»± do tinh thần của mình. Äó cÅ©ng là tất cả những gì Dưỡng có thể làm –  má»™t cách phiêu lÆ°u, Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c – để vượt lên trên hoàn cảnh, vượt lên chính mình. Bất đắc dÄ© phải Ä‘iá»u tra và ghi nhật kí, Dưỡng Ä‘ang dấn thân vào hai cuá»™c phiêu lÆ°u. Cuá»™c phiêu lÆ°u thứ nhất thá»±c hiện trên bản đồ của thế giá»›i thá»±c tại “láo nháo†“ngã tư†và “cá»™t đènâ€. Cuá»™c phiêu lÆ°u thứ hai, thá»±c hiện ở cõi thầm kín của tâm hồn trong trạng thái bị chấn thÆ°Æ¡ng. Cuá»™c thứ nhất còn có kinh nghiệm trinh thám từ sách vở tiếp sức. Cuá»™c thứ hai, hoàn toàn tay không, (nếu không kể đến những cái có nhÆ° lá» má»±c, cây viết, vở ghi). Äó là cuá»™c phiêu lÆ°u theo thá»i gian trong hành trình tá»± nhận thức Ä‘á»i sống của cá nhân giữa má»™t cá»™ng đồng còn đầy xa lạ. Nhật kí đã có lúc phải thốt lên: “Tôi đâu có biết, ngã tÆ° nào lÆ°u manh, ngã tÆ° nào Ä‘á»a lạc, ngã tÆ° nào gian dối.†(tr. 304), bởi: “Äá»i nghiệt ngã. Äá»i lằng nhằng, ngã tÆ° Ä‘á»i do đó, lá» má» và loằng ngoằng†(tr. 229), hoặc “những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, không lÆ°á»ng được Ä‘Æ°á»ng rẽ, tôi lÆ°á»ng má»™t đằng, thá»±c tế giằng má»™t nẻo.†(tr. 288).

Dầu thế nào, những trang nhật kí “dằn diâ€, “lem nhem má»±c tím†của nhân vật Dưỡng, vẫn/đã được viết ra để ghi khắc những chấn Ä‘á»™ng tinh thần, những Ä‘au thÆ°Æ¡ng cùng cá»±c cần được chia sẻ của má»™t tâm hồn chất chứa oan khiên cùng những bức bách cần được giải tá»a. Ghi nhật kí, là má»™t cách “tác Ä‘á»™ng lên thá»i gianâ€, chiếm lÄ©nh thá»±c tại ở cái thá»i Ä‘iểm Ä‘ang là của nó (thá»±c tại trong hồi kí được chiếm lÄ©nh ở thá»i Ä‘iểm đã là). Và, trong trÆ°á»ng hợp này, chính trạng thái chấn thÆ°Æ¡ng tinh thần của ngÆ°á»i ghi nhật kí, làm nên sắc thái tâm lý cÅ©ng nhÆ° ná»™i dung, chiá»u hÆ°á»›ng suy cảm khá đặc biệt của nhân vật trung tâm trong cuốn tiểu thuyết vô tiá»n khoáng hậu của Trần Dần. (Vá»›i khoảng lùi thá»i gian mặc nhiên và công năng hạn chế của của thể loại, trong những trÆ°á»ng hợp cụ thể nhÆ° thế này, hồi kí không thể thá»a mãn được ý đồ nghệ thuật của tác giả Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn.)

ThÆ°á»ng được biết đến nhÆ° là loại văn bản cận văn há»c [20], Nhật kí “đích thá»±c†có khả năng ghi chép nhanh theo trình tá»± biên niên những sá»± việc có thật trong Ä‘á»i sống cá nhân, kể cả những chi tiết rất riêng tÆ°, vụn vặt.

Giữa nhật kí và tiểu thuyết, tồn tại má»™t Ä‘Æ°á»ng biên thể loại rõ đến mức tưởng không còn gì bàn cãi nữa. VỠđặc tính thể loại, có ít nhất ba Ä‘iểm khác biệt, ghìm giữ nhật kí không hòa tan vào tiểu thuyết: tá»± nhiên, phóng túng (đến mức tá»± nhiên chủ nghÄ©a); cập nhật và tùy hứng (lắm khi tỉ mỉ, vặt vãnh); sở hữu cá nhân khép kín (tác giả – văn bản – Ä‘á»™c giả là chu trình khép kín, tác giả, Ä‘á»™c giả chỉ là má»™t). Vá» mặt kÄ© thuật, trong tác phẩm của mình, Trần Dần đã luôn có ý thức và thủ pháp để khéo léo duy trì Ä‘Æ°á»ng biên đó. Khởi ngữ “nhật kí tiếp tục†gắn liá»n vá»›i những con số, những cụm từ chỉ thá»i gian đã đánh dấu các diá»…n ngôn tá»± thuật thuá»™c vá» chủ thể ghi nhật kí. Phần còn lại, thiếu vắng các dấu hiệu này, thuá»™c vá» chủ thể sao nhật kí, viết tiểu thuyết.

Tuy vậy, tiá»m năng xâm nhập, xóa nhòa ranh giá»›i tiểu thuyết – nhật kí cÅ©ng là rất hiển nhiên.

Nhật kí là sở hữu cá nhân. Má»™t sá»± sở hữu tuyệt đối, má»™t bí mật không chia sẻ. Má»™t “đứa con trong bóng tốiâ€. Nếu ngÆ°á»i sở hữu không cho phép thì vÄ©nh viá»…n không ai biết và có quyá»n biết đến thế giá»›i trong nhật kí. NgÆ°á»i ghi nhật kí tạo tác má»™t loại diá»…n ngôn (lá»i ghi) đặc biệt: hầu nhÆ° nó chỉ hÆ°á»›ng đến việc giải tá»a những xung Ä‘á»™ng bên trong, thá»a mãn các nhu cầu riêng biệt của chính ngÆ°á»i ghi. Nhằm thá»a mãn nhu cầu ấy, nhật kí có thể Ä‘á» cập đến má»i chuyện, sá»­ dụng đến má»i phÆ°Æ¡ng tiện, chất liệu. Ghi nhật kí là hành vi tá»± giác, tá»± nguyện và đầy phấn khích. Má»™t cách tác Ä‘á»™ng lên thá»i gian: Ä‘Æ°a hiện tại ra khá»i thá»i gian tuyến tính. NgÆ°á»i ta chỉ thấy cần ghi nhật kí khi có má»™t Ä‘á»™ng lá»±c thôi thúc bên trong, má»i thứ Ä‘á»u đầy ắp và Ä‘á»u đã sẵn sàng. Cho nên, không ai ghi nhật kí mà lại thấy cần thiết bịa đặt sá»± kiện, thêm thắt dữ liệu (vì sẽ tá»± thấy xấu hổ vá»›i chính mình), thấy mặc cảm lầm lá»—i hay mặc cảm vá» năng lá»±c ghi của mình; ngÆ°á»i ta không nhất thiết phải nghệ thuật hóa hay tạo trang sức cho các trang nhật kí của mình (vì nhÆ° thế sẽ tá»± nghi ngá» sá»± thành thật của bản thân). CÅ©ng không mấy ai vừa ghi vừa biên tập, kiểm duyệt ná»™i dung, hình thức các trang nhật kí riêng tÆ° của há». Nhật kí là nÆ¡i lÆ°u giữ, gá»­i gắm những sá»± việc, tình ý riêng tÆ° của cá nhân tác giả, bất chấp những rào cản vỠđạo đức, vá» lập trÆ°á»ng chính trị, bất chấp luật lệ thể loại, văn phạm,... Äó là thể loại trung thá»±c, tá»± do và năng Ä‘á»™ng bậc nhất. Ghi nhật kí là tá»± lá»™t trần bản chất mình, tá»± do bày tá» quan niệm riêng, phô bày cảm xúc, thái Ä‘á»™ rõ và thật nhất của chính mình, không che dấu, kiêng kị. Mà ngÆ°á»i ghi nhật kí đã không che dấu kiêng kị bất cứ Ä‘iá»u gì vá»›i/của bản thân thì cÅ©ng không cần phải che dấu, kiêng kị bất cứ Ä‘iá»u gì vá»›i/của bất kì ai. Äá»™ trong của nhật kí vẫy gá»i ngÆ°á»i ta bá»™c lá»™ thành thá»±c hết mình, và quyá»n sở hữu khép kín, an toàn của nó khiến ngÆ°á»i ta yên tâm vá» sá»± bá»™c lá»™ đó. Những trang viết của Dưỡng trong Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, là nhật kí vá»›i đầy đủ, tính chất nhÆ° thế. Không che giấu, không khinh giảm, vòng vo, mà trung thá»±c, cởi mở. Nó hiện sinh đến từng khoảnh khắc, từng hành vi, ý nghÄ© “dằn diâ€. Thậm chí, có thể nói, những trang nhật kí rất đắc dụng trong việc miêu tả tâm lí, bá»™c lá»™ ná»™i tâm, suy cảm phức tạp của của nhân vật Dưỡng. Äắc dụng đến mức, khó tin được rằng có má»™t hình thức nào đó thay thế vai trò này lại hiệu quả hÆ¡n.

Sứ mệnh nghệ thuật của nhật kí, nhÆ° vậy, đã được ấn định hợp quy luật, và không thể thay thế. Tuy nhiên, đây không phải nhật kí (non fiction) thông thÆ°á»ng, mà là nhật kí trong tiểu thuyết – má»™t dạng nhật kí chấn thÆ°Æ¡ng được hÆ° cấu (fiction), được đặt vào trong má»™t chỉnh thể nghệ thuật lá»›n để thá»±c hiện chức năng, nghệ thuật của nó. Trong cuốn tiểu thuyết “nhật kí hóa†này, có vẻ nhÆ° chỉ ¼ văn bản là tiểu thuyết, còn ¾ kia là nhật kí, cÅ©ng có nghÄ©a chỉ là tÆ° liệu ghi chép vụn vặt, tản mạn. Song, Ä‘á»c kÄ© tác phẩm, thấy không phải vậy: chính ¾ văn bản tác phẩm là nhật kí ấy, đã được “tiểu thuyết hóa†má»™t cách rất nghệ thuật. Còn ¼ văn bản ngoài nhật kí kia, nếu tách riêng ra, tá»± thân nó cÅ©ng chÆ°a/không thể là tiểu thuyết, mà chỉ là những chất liệu phụ gia, phụ kiện. Äó là các diá»…n ngôn tá»± sá»± đứt Ä‘oạn, trùng lắp kể vá» việc viết tiểu thuyết; vá» việc tìm kiếm và trÆ°ng ra các tÆ° liệu bổ sung liên quan đến nhân vật, vụ án gồm tá»± sá»± của nhân chứng hay cán bá»™ Ä‘iá»u tra; tá»± thú của thủ phạm; cảm luận vá» thá»i gian của ngÆ°á»i viết tiểu thuyết. Song nếu thiếu Ä‘i phần này, nhật kí sẽ chỉ là nhật kí. NhÆ° thế, tiểu thuyết và ý nghÄ©a của tiểu thuyết không nằm ở mảng văn bản này hay mảng văn bản kia, mà nằm ở tổng thể, ở khoảng trống vá»›i các quan hệ, hay nói cách khác, ở sá»± tÆ°Æ¡ng tác giữa các ná»™i dung trong nhật kí và ná»™i dung ngoài nhật kí. Äúng nhÆ° cách nói của nữ nhà văn Äoàn Minh Phượng trong tiểu thuyết Và khi tro bụi: “âm nhạc không nằm ở nốt nhạc mà ở cái khoảng không nằm giữa những nốt nhạc†[21].

Sá»± tÆ°Æ¡ng tác giữa các yếu tố của truyện trinh thám, nhật kí và tiểu thuyết; giữa tiếng nói của “cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng†của nhân vật chính và tá»± sá»± triết lý của nhân vật “nhà văn†trong Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn đòi há»i má»™t hình thức trần thuật tÆ°Æ¡ng ứng: lối trần thuật song chiếu: dịch chuyển, chồng lấn và hòa phối diá»…n ngôn.

Äây cÅ©ng là Ä‘iá»u thú vị cho thấy cách tân nghệ thuật “độc sáng†của Trần Dần. Song, ná»™i dung này nằm ngoài giá»›i hạn của bài viết, xin được trao đổi vào má»™t dịp khác.

3.

Là má»™t nhà văn sáng tạo không ngừng, Trần Dần luôn luôn “tấn công và đập phá không thÆ°Æ¡ng tiếc những Ä‘Æ°á»ng biên nghệ thuật tưởng đã rất sâu gốc bá»n rá»…, để kiến tạo những Ä‘Æ°á»ng biên nghệ thuật má»›i†(Hoài Nam) [22]. Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn là má»™t bằng chứng sinh Ä‘á»™ng cho tinh thần, ý thức sáng tạo mạnh mẽ đó của ông. Äứng giữa những lằn ranh: hÆ° cấu – phi hÆ° cấu, văn há»c – cận văn há»c, tổng hợp yếu tố của nhiá»u thể loại (nhÆ° tiểu thuyết tâm lý, truyện trinh thám, nhật kí, bi kịch,… và cả sá»­ thi), tác phẩm đã mang lại má»™t cái nhìn Ä‘a trị, giàu ý nghÄ©a triết lý, phản tỉnh vá» thế giá»›i ngoại quan lẫn ná»™i quan. Tác phẩm cÅ©ng cho thấy nhiá»u cách tân đặc sắc trong nghệ thuật tiểu thuyết của Trần Dần.

Tuy nhiên, sáng tác của ông bị chậm mất má»™t quãng thá»i gian quá dài (44 năm) má»›i đến được vá»›i công chúng. Äiá»u đó có gây thiệt hại gì nhiá»u cho ná»n tiểu thuyết Việt Nam hiện đại hay không? Câu trả lá»i đầy đủ thá»a đáng còn ở phía trÆ°á»›c, và tất nhiên, còn tùy thuá»™c má»—i ngÆ°á»i, má»—i thá»i. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u dá»… dàng thống nhất: Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn của ông là cuốn tiểu thuyết “đi trÆ°á»›c thá»i đạiâ€; và hoàn thành nó, tác giả đã làm nên má»™t cuá»™c cách tân ngoạn mục dÆ°á»›i “những cá»™t Ä‘iện không có đèn, những cá»™t đèn không có Ä‘iệnâ€, để rồi bất ngá» bật sáng hôm nay.

TP HCM 11/2011

NTT

Chú thích:

[*] Tiếng nói của cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng là Ä‘iá»u kiện cốt lõi của làm xuất hiện Văn há»c chấn thÆ°Æ¡ng. Mảng văn há»c này gồm các sáng tác, mà tác giả nguyên là nạn nhân của các tá»™i ác chiến tranh, kẻ sống sót sau các sá»± kiện khốc liệt, nạn nhân may mắn của những hiểm há»a kinh Ä‘á»™ng do con ngÆ°á»i và xã há»™i gây nên. Há» phải hứng chịu những chấn thÆ°Æ¡ng tinh thần nặng ná» má»™t cách phi lí, bất công. Khi có Ä‘iá»u kiện cầm bút, hay đúng hÆ¡n, khi các chấn thÆ°Æ¡ng tinh thần thúc bách không thể nào yên, khi không còn phÆ°Æ¡ng cách nào trút bá» gánh nặng Ä‘au thÆ°Æ¡ng của bản thân, gia đình, nạn hữu, há» buá»™c phải mượn sáng tác văn chÆ°Æ¡ng để phÆ¡i bày những chấn thÆ°Æ¡ng tinh thần, tá»± sá»± vá» những sá»± thật, mô tả những bi kịch kinh hoàng, mà nếu không viết ra thì có thể không mấy ai biết đến, thậm chí còn là đắc tá»™i vá»›i hàng trăm, ngàn ngÆ°á»i xấu số, vá»›i tất cả nạn hữu đã khuất. Má»™t số tác phẩm tiêu biểu của văn há»c chấn thÆ°Æ¡ng thế giá»›i: “Nhật kí Warsaw của Chaim A. Kaplan†(The Warsaw diary of Chaim A. Kaplan); NgÆ°á»i Do Thái ở Warsaw (The Jews of Warsaw) của Israel Gutman;…

Ở Việt Nam cho đến nay, chÆ°a có dòng văn há»c chấn thÆ°Æ¡ng vá»›i đầy đủ Ä‘iá»u kiện, tính chất  nêu trên. Song, theo má»™t ý nghÄ©a tÆ°Æ¡ng đối, có thể xem các sáng tác của các nạn nhân Ä‘au khổ trong tù, trong các trại tập trung cải huấn, sau các cuá»™c cải cách, các đợt thanh trừng, các vụ thảm sát,… thuá»™c dạng thức gần gÅ©i vá»›i văn há»c chấn thÆ°Æ¡ng. Trong Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn của Trần Dần, nhất là từ những trang nhật kí của nhân vật Dưỡng toát lên tiếng nói của má»™t cái tôi bị chấn thÆ°Æ¡ng, xét trên má»™t góc Ä‘á»™ nào đó, có thể xem đây là tác phẩm tiên phong cho văn há»c chấn thÆ°Æ¡ng tại Việt Nam.

[1] Ví dụ: Bản đồ không gian => bản đồ thá»i gian, bản đồ cuá»™c Ä‘á»i, bản đồ tâm lý; bản đồ thành phố => bản đồ ăn nhậu, bản đồ màu sắc (bên này cá»­a sổ tôi tím bên kia cá»­a sổ tôi xanh) => bản đồ lòng;

[2] Ví dụ:

- Ngã tÆ° thành phố => ngã tÆ° ngày, ngã tÆ° chiá»u => ngã tÆ° Ä‘á»i;

- Ngả rẽ trái, ngả rẽ phải, ngả rẽ vào đại lá»™ => ngả rẽ ngày, ngả rẽ chiá»u => ngả rẽ Ä‘á»i;

- Cột đèn => cột điện không có đèn, cột đèn không có điện.

[2b] “Thá»i – khôngâ€: Thuật ngữ của Bakhtin. Khi nghiên cứu thi pháp tiểu thuyết, ông đã Ä‘á» xuất thuật ngữ thá»i – không gian (chronotope) nhằm gá»i tên “mối liên quan cÆ¡ bản†giữa thá»i gian và không gian tiểu thuyết, được “thể hiện má»™t cách nghệ thuật trong văn há»câ€. Äồng thá»i, ông nhấn mạnh : “điá»u quan trá»ng đối vá»›i chúng ta là thuật ngữ đó biểu thị tính liên kết của không gian và thá»i gianâ€. Xem Bakhtin, “Thá»i gian và không gian trong tiểu thuyếtâ€, Trần Tân dịch trong Những vấn Ä‘á» văn há»c và mỹ há»c – M.Bakhtin, Moskva, 1975. Tài liệu lÆ°u hành ná»™i bá»™ của Phòng Lý luận, Viện Văn há»c Việt Nam.

[3] Tá»± thuật của Dưỡng, má»™t Ä‘oạn lá»i ghi trong “nhật kíâ€: “Chiến tranh và hòa bình, nằm ká» nhau nhÆ° đêm sát ngày. Ban ngày khu phố vẫn yên tÄ©nh. NhÆ°ng buổi đêm, nhà cháy, đá ném vung vãi, khắp nÆ¡i, và khẩu hiệu viết tràn ngập các hố xí công cá»™ng. Hòa bình và chiến tranh là thế, nhÆ°ng cả hai má»›i chỉ bắt đầu. Tôi đợi, má»™t cÆ¡n bão chÆ°a lên.†Trần Dần, Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, Nxb Há»™i Nhà văn -Nhã Nam, 2011. Tr. 50.

[4] Nói chung, trong nghệ thuật, xu hÆ°á»›ng Ä‘a trị hóa cái nhìn cuá»™c sống, con ngÆ°á»i hiện sinh xuất phát từ quan niệm vá» má»™t thế giá»›i Ä‘a trị: “Má»i vật Ä‘ang biến dịch và không có gì giữ nguyên cố định†[Socrates 103]. Từ góc này đến góc kia, thá»i khắc trÆ°á»›c qua thá»i khắc sau, phÆ°Æ¡ng vị, tính chất của vạn vật đã thay đổi, kéo theo sá»± thay đổi giá trị của nó. Giá trị từng sá»± vật thay đổi, thế giá»›i cÅ©ng thay đổi theo. Giá trị của sá»± vật trong thế giá»›i Ä‘a trị, còn xuất phát từ quan hệ, chiá»u hÆ°á»›ng tÆ°Æ¡ng tác giữa các loại quan niệm khác nhau vá» thế giá»›i; tÆ°Æ¡ng tác giữa các hệ ý thức.

[5] Äiá»u này, đã được chính Dưỡng, nạn nhân Ä‘au khổ của ông Trung trố, thừa nhận: có thể vì ông Trung Trố quá sốt sắng vá»›i việc bảo vệ an ninh khu phố thành ra thô bạo, cứng nhắc vá»›i Dưỡng và nhóm bạn anh. Dưỡng biết rõ: khi vợ anh, chị Trinh gặp tai há»a, chính ông đạp xích lô Ä‘Æ°a chị đến bệnh viện.

[6] Lá»i tá»± thuật của Dưỡng ghi trong nhật kí, sau lần gặp anh Thái, khi vụ án khép lại: “Rồi anh  cảm Æ¡n tôi, vá» những đóng góp nhất định của tôi, vá»›i cÆ¡ quan anh. Tôi không hiểu, dã đóng góp gì. Toàn những mẹo trinh thám, ba lăng nhăng, vô tiá»n khoáng hậuâ€. Trần Dần, Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, SÄ‘d, tr. 334.

[7] Những nhà văn tiên phong viết truyện trinh thám trong văn xuôi quốc ngữ Nam Bá»™ trÆ°á»›c năm 1930 nhÆ° Biến NgÅ© Nhi, Phú Äức, Nam Äình Thế PhÆ°Æ¡ng, Phi Long,… vá»›i sá»± há»— trợ của báo chí trong nÆ°á»›c, đã cố gắng làm cho truyện trinh thám Việt Nam đứng được trên văn đàn bấy giá» trong tÆ° cách của má»™t thể loại. Sang thập niên 30, 40, sá»± gia công của Thế Lữ, Phạm Cao Củng,… góp phần làm cho thể loại thêm trưởng thành, gần gÅ©i vá»›i trinh thám cổ Ä‘iển phÆ°Æ¡ng Tây, nhÆ°ng thành tá»±u và ảnh hưởng của các sáng tác này cÅ©ng khiêm nhÆ°á»ng. Sau 1945, thể loại này không có đất phát triển tiếp, chỉ còn những hình thức cận trinh thám nhÆ° chuyện cảnh giác kể vá» những vụ sa lÆ°á»›i của bá»n Ä‘iệp viên và các phần tá»­ phá hoại. Chức năng của thể loại này co hẹp lại, tập trung giáo dục ý thức cảnh giác thá»i chiến cho toàn dân. Những “câu chuyện cảnh giác†kể trên đài phát thanh quả nhiên đã có tác dụng giáo dục nhất định. Nó nêu gÆ°Æ¡ng những “việc tốt†của nhân dân trong cuá»™c đấu tranh vá»›i các phần tá»­ phá hoại. NhÆ°ng, loại bá» vai trò, tài năng trí tuệ cá nhân thám tá»­ trong truyện trinh thám giai trong văn há»c Ä‘oạn này đồng nghÄ©a vá»›i việc khai tá»­ thể loại. Sau 1975, trừ truyện dịch, truyện trinh thám cÅ©ng không phát triển. Trong bối cảnh đó, sáng tác của Trần Dần tuy không phục sinh cho thể loại, nhÆ°ng vá»›i Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, ông đã làm má»™t việc rất có ý nghÄ©a đối vá»›i lịch sá»­ tiểu thuyết Việt Nam: mạnh dạn nhặt lấy yếu tố khả thủ của truyện trinh thám hiện đại, Ä‘Æ°a vào tiểu thuyết tâm lý của mình, mang lại sức sống cho truyện trinh thám ở má»™t dạng khác, vá»›i chức năng khác.

[8] Nhân vật nhà văn đã đính chính: “Cuốn sách dã làm Dưỡng ngÆ¡ ngẩn không ít ấy, mang nhan Ä‘á» TỘI ÃC VÀ TRỪNG PHẠT, là má»™t tiểu thuyết, của đại văn hào Äôxtôiepki. Dưỡng đã gá»i nhầm là sách trinh thám.†Trần Dần, Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, SÄ‘d, Tr 112.

[9] Chấn thÆ°Æ¡ng, được giải thích “là sá»± va chạm vá»›i má»™t sá»± kiện vượt ngưỡngâ€. Còn “viết trong trạng thái bị chấn thÆ°Æ¡ngâ€, thì, “cây bút không chỉ là phÆ°Æ¡ng tiện để viết mà trÆ°á»›c tiên và hÆ¡n hết, nó là má»™t vật thể cho phép ngÆ°á»i ta bằng cách nào đó có thể nắm bắt được cái ná»—i Ä‘au không thể chạm đến của mình.â€. Và, “trong Ä‘á»™ng thái viết này, ngÆ°á»i ta luôn hiểu rõ tình trạng bất khả tiếp cận của kinh nghiệm chấn thÆ°Æ¡ng và sá»± không phù hợp của cái biểu đạt vá»›i vai trò biểu hiện của nó và do đó, tiếp tục cuá»™c kiếm tìm bất tận những cái biểu đạt má»›i má»™t cách đầy Ä‘au Ä‘á»›n. Khoảng cách cần thiết giữa chủ thể và thế giá»›i nhÆ° là má»™t vÅ© trụ tượng trÆ°ng được duy trì. Má»™t mặt, thế giá»›i không hoàn toàn đánh mất ý nghÄ©a của nó (nó không “đảo lá»™nâ€); má»™t mặt, cái thế giá»›i mà nhà văn bị ném vào đó không được thừa nhận Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhÆ° là trạng thái tá»± nhiên của tồn tại nữa, […]â€; “Bằng Ä‘á»™ng thái viết, tôi cho rằng, nạn nhân đã cố gắng “đóng khung†chính mình trong vùng chấn thÆ°Æ¡ng để không rÆ¡i vào má»™t trong hai hình thức tồi tệ hÆ¡n rất nhiá»u […]. […] viết má»™t câu chuyện (nhÆ° nhật ký của Szeps) trong thá»i kỳ Holocaust chính là viết má»™t tá»± thuật/chuyện Ä‘á»i – không chỉ có nghÄ©a là má»™t tá»± sá»± miêu tả lại cuá»™c Ä‘á»i của ngÆ°á»i viết mà còn theo nghÄ©a Ä‘en, trá»±c diện nhất, câu chuyện thá»±c sá»± cho phép Ä‘á»i sống khả hữu.†Amos Goldberg – Chấn thÆ°Æ¡ng, tá»± sá»± và hai hình thức của cái chết (phần 1&2), nguồn: lythuyetvanhoc Posted on Tháng MÆ°á»i Má»™t 10, 2010.

[10] Trong trạng thái “buồn nônâ€, nhật kí Ä‘em cả bá»™ ba tôi, mày, thằng ra tra vấn: “Mày là thằng ngÆ°á»i dẫu có là thằng-vài-nghìn-thằng thì mày vẫn là thằng ngÆ°á»i sao lại gá»i mày là thằng địch, thằng tay sai cho địch rồi thằng gián hôi, thằng sát nhânâ€. Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, SÄ‘d, tr.69.  Nhân vật lâm vào trạng thái bị chấn thÆ°Æ¡ng khi  bị chụp lên mình những cái mÅ© chính trị ghê gá»›m, đáng sợ nhÆ° thế.

[11]Trần Dần, Những ngã tư và những cột đèn, Sđd, tr.112.

[12]Trần Dần, Những ngã tư và những cột đèn, Sđd, tr.69

[13] Trần Dần, Những ngã tư và những cột đèn, Sđd, tr.70

[13b] Ví dụ: “Ba chúng tôi cùng quay lại, thấy má»™t anh bá»™ Ä‘á»™i bốn túi. Ông Trung trố há»i: “Anh là ai?â€. Anh bá»™ Ä‘á»™i há»i: “Ông là ai?†và quay sang tôi anh há»i: “Chị là ai?â€. Tôi nói: “Chúng tôi là bảo vệ khu phố. Äây là bác Mẫn trưởng ban. Äây là ông Trung (…) là phó ban. Thế anh là ai?†(NTT nhấn mạnh). Trần Dần, Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, SÄ‘d, tr.52.

[13c]. Tá»± sá»± của các nhân vật nhÆ° “chị Hòaâ€, “chị Trinhâ€, “anh Tháiâ€, Ä‘á»u luôn luôn mở đầu bằng công thức tá»± giá»›i thiệu tên há», chức vụ/quan hệ, kiểu: “Tôi là nhân viên, ban bảo vệ khu phố, từ 11 năm nay, cho nên chuyện gì tôi cÅ©ng phải nhá»›. […]†– lá»i chị Hòa, tr. 51; hoặc: “Bây giá» tôi là nhân viên, cục phản gián. NhÆ°ng trÆ°á»›c kia tôi là trinh sát ná»™i thành […]†– lá»i anh Thái, tr. 282. Trần Dần, Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, SÄ‘d.

[14] Cái biểu đạt: khái niệm nghiên cứu văn há»c chấn thÆ°Æ¡ng của Amos Goldberg trong Chấn thÆ°Æ¡ng, tá»± sá»± và hai hình thức của cái chết (phần 1&2), nguồn: đã dẫn.

[15] Hiện chứng và tá»± sá»± hiện chứng: khái niệm nghiên cứu văn há»c chấn thÆ°Æ¡ng của Amos Goldberg trong Chấn thÆ°Æ¡ng, tá»± sá»± và hai hình thức của cái chết (phần 1&2), nguồn: đã dẫn.

[16] Tá»± sá»± hiện chứng bao gồm sáng tác thÆ°á»ng tá»± sá»± từ Ä‘iểm nhìn ngôi thứ nhất. Tác giả là ngÆ°á»i chứng kiến, trải nghiệm, kể vá» những gì mình chứng kiến, trải nghiệm, thu nhận được từ chá»— đứng, góc nhìn, quan Ä‘iểm cá nhân. Theo đó, thế giá»›i nghệ thuật mà nhà văn tạo ra trong tác phẩm là má»™t vÅ© trụ riêng, nhÆ° quan niệm của các nhà hiện tượng luận. Ở đây, chất lượng, sức tác Ä‘á»™ng của các trang viết phụ thuá»™c không ít vào Ä‘á»™ trung thá»±c, bá» dày trải nghiệm.

[17] Thá»±c ra, ngay cả ở Việt Nam, việc Ä‘Æ°a nhật kí, thÆ° tín vào tác phẩm văn chÆ°Æ¡ng, đã từ lâu không còn là chuyện lạ. Trong văn xuôi nghệ thuật Việt Nam trÆ°á»›c 1945, đâu đó ở má»™t vài truyện tình lãng mạn, ngÆ°á»i ta đã bắt gặp má»™t số mẩu/trang nhật kí trẻ trung thÆ¡ má»™ng, hoặc má»™t số bức tình thÆ° giàu biểu cảm của nhân vật (thÆ° từ thông dụng hÆ¡n nhật kí). Äó là nhật kí cá nhân đúng nghÄ©a. NhÆ°ng bấy giá» tầm ảnh hưởng cÅ©ng nhÆ° tiá»m năng của thể văn này còn hạn chế, chủ yếu ở mức trang Ä‘iểm cho tiểu thuyết. Các sổ tay ghi chép hàng ngày của nhà văn đã thành văn/ chÆ°a thành văn, công bố Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i hay hậu thá»i nhÆ° Nhật kí Ở rừng (Nam Cao), nhật kí chiến dịch, nhật kí tÆ° liệu thá»i chống Pháp (Nguyá»…n Huy Tưởng), nhật kí chiến trÆ°á»ng thá»i chống Mỹ (Nguyá»…n Văn Thạc, Äặng Thùy Trâm),… Ä‘á»u là nhật kí công dân, cái tôi nhật kí thÆ°á»ng nhân danh cá»™ng đồng. Trong không gian văn há»c suốt cả thá»i kì dài, nhật kí Ä‘á»i tÆ° cá nhân, cÅ©ng nhÆ° tá»± truyện, tá»± thuật bị đẩy rất xa ra ngoại biên. Nó, hoặc bị xem là tÆ° liệu, hoặc bị xem là sản phẩm thứ cấp, cận văn há»c.

[17b] Amos Goldberg – Chấn thương, tự sự và hai hình thức của cái chết (phần 1&2), nguồn: đã dẫn.

[18] Dưỡng tá»± thuật vá» việc xé bá» nhật kí: “Äêm ngủ đầy ác má»™ng. Tôi xé nhật kí, viết rồi xé, chÆ°a viết xong cÅ©ng xé, mà hiện tại vẫn hủi. Tôi lại tiếp tục nhật kí, nhÆ°ng muốn hiện tại Ä‘i nhanh hÆ¡n, tôi còn má»™t cách, là đánh số, vào những nhật kí. NhÆ° vậy ngày đến sau sẽ đẩy lùi, ra xa ngày đến trÆ°á»›c.â€, Những ngã tÆ° và những cá»™t đèn, SÄ‘d, tr. 112.

[19] Tá»± sá»± chấn thÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng sá»­ dụng các hình thức thể loại: nhật kí, hồi kí, tá»± truyện.

[20] Từ Ä‘iển văn há»c mục từ Nhật kí (Lại Nguyên Ân) phân biệt nhật kí “đích thá»±c†và “nhật kí văn há»câ€. Nhật kí “đích thá»±c†là “má»™t thể tài ngoài văn há»câ€, “loại văn ghi chép của cá nhân trong Ä‘á»i sống hàng ngày; nó thÆ°á»ng chân thành và công nhiên trong phát ngôn (lá»i ghi); bao giá» cÅ©ng chỉ ghi lại những gì đã xảy ra, những gì đã nếm trải, thể nghiệm; nó ít hồi cố; được viết ra chỉ cho bản thân ngÆ°á»i ghi chứ không tính đến việc được công chúng tiếp nhậnâ€; “thÆ°á»ng nói đến các sá»± kiện Ä‘á»i tư†và “những ý kiến nhận xét vá» cuá»™c Ä‘á»i, thÆ°á»ng được rút ra từ các suy nghÄ© vá» cuá»™c sống của bản thân ngÆ°á»i ghiâ€. Nhân vật của thá»i đại chúng ta (Lecmônốp) Chàng ngốc của Äôxtôiepxki, Nhật kí ngÆ°á»i Ä‘iên (Lá»— Tấn), Nhật kí (Äặng Thùy Trâm), Nhật kí (Nguyá»…n Văn Thạc).

[21] Và khi tro bụi – Äoàn Minh Phượng, tái bản lần thứ 2, Nxb Trẻ TP Hồ Chí Minh, 2008, tr.96.

[22] Hoài Nam, Một cuộc thử nghiệm ngôn ngữ. Nguồn: http://bungbinhsaigon.net/Baiviet.aspx?id=1156, 3/04/2011.

 

THÔNG TIN HOẠT ÄỘNG

THẦY GIÃO BÙI MẠNH NHỊ: "RÓT CHO ÄẦY VĨNH CỬU/ Uá»NG CHO CẠN THOÃNG QUA" (TRẦN QUá»C TOÀN)

THẦY GIÃO BÙI MẠNH NHỊ: “RÓT CHO ÄẦY VĨNH CỬU/Uá»NG CHO CẠN THOÃNG QUA†Trần Quốc Toàn Phó giáo sÆ° - Tiến sÄ© khoa há»c Bùi Mạnh Nhị từng có trang giáo...

Thông báo vá» việc há»— trợ khai thác nguồn há»c liệu trá»±c tuyến trong thá»i gian giãn cách

THÔNG BÃO V/V Há»– TRỢ KHAI THÃC NGUá»’N HỌC LIỆU TRá»°C TUYẾN TRONG THỜI GIAN GIÃN CÃCH   Nhằm há»— trợ Quý Thầy/Cô, các Anh/Chị sinh viên, há»c viên, nghiên cứu...
 

Hội thảo hội nghị

THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC “Lê Trí Viá»…n – má»™t Ä‘á»i vá»›i nghá», má»™t Ä‘á»i vá»›i văn†(Ká»· niệm 100 năm ngày sinh GSNGND Lê Trí Viá»…n)

BỘ GIÃO DỤC VÀ ÄÀO TẠO CỘNG HÃ’A XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM TRƯỜNG ÄẠI HỌC SƯ PHẠM TP.HCM Số:            /TB - ÄHSP Äá»™c lập -...

THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC QUá»C TẾ "KHU Vá»°C ÄÔNG à - NHá»®NG VẤN ÄỀ NGHIÊN CỨU VÀ DẠY HỌC NGá»® VÄ‚N"

TRƯỜNG ÄẠI HỌC SƯ PHẠM TP Há»’ CHà MINH KHOA NGá»® VÄ‚N – KHOA TIẾNG HÀN QUá»C   THÔNG BÃO Sá» 1 VỀ VIỆC Tá»” CHỨC HỘI THẢO KHOA HỌC QUá»C TẾ   KHU...
 

Äoàn TN - Há»™i SV

THÔNG BÃO VỀ HỘI THI NGHIỆP VỤ SƯ PHẠM CỦA SINH VIÊN KHOA NGá»® VÄ‚N TRƯỜNG ÄHSP TP. HCM NÄ‚M HỌC 2008 - 2009

1/ Mục đích ý nghÄ©a: TrÆ°á»ng ÄHSP là trÆ°á»ng có nhiệm vụ hÆ°á»›ng nghiệp dạy nghá» rất rõ ràng. Äồng thá»i vá»›i việc được trang bị kiến thức vá» khoa...

 BÀI MỚI NHẤT