TỪ NHá»®NG TIỂU THUYẾT HÃN NÔM VIỆT NAM CÓ NGUá»’N Gá»C TRUNG QUá»C,TÃŒM HIỂU CÃCH TIẾP NHẬN VÄ‚N HỌC NƯỚC NGOÀI CỦA ÔNG CHA TA (Trần Nghiã) Imprimer
Mardi, 18 Septembre 2012 13:49

 

 

TrÆ°á»›c hết, xin nói má»™t chút vá» cụm từ “tiểu thuyết Hán Nôm†dùng ở đây. Hiện nay ở nÆ°á»›c ta, má»™t số nhà nghiên cứu chủ trÆ°Æ¡ng dành khái niệm “tiểu thuyết†để chỉ loại tác phẩm văn há»c có dáng dấp nhÆ° tiểu thuyết phÆ°Æ¡ng Tây từ giữa thế ká»· XVIII trở vá» sau, còn loại tác phẩm mà ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Äông thá»i cổ gá»i bằng “tiểu thuyết†thì được thay bằng cụm từ “truyện văn xuôi tá»± sá»±â€, xem chúng nhÆ° tiá»n thân của tiểu thuyết. Tôi cho rằng chẳng việc gì phải từ bá» truyá»n thống để chạy theo ngÆ°á»i ta nhÆ° vậy. Những gì mà ông cha ta đã mệnh danh là “tiểu thuyết†thì hãy cứ gá»i chúng bằng tiểu thuyết và nếu cần, thêm vào má»™t chữ “cổ†- “tiểu thuyết cổâ€, tiểu thuyết viết bằng chữ Hán và chữ Nôm, để phân biệt vá»›i tiểu thuyết hiện đại. Mặt khác, tiểu thuyết Hán Nôm của ta không phải chỉ có loại “tản văn†tức truyện văn xuôi, mà ngoài tản văn ra, còn có cả loại “văn vần†tức truyện thÆ¡ nữa.

Theo thống kê bước đầu của chúng tôi, ta có khoảng 90 tác phẩm tiểu thuyết Hán Nôm, trong đó tiểu thuyết chữ Hán gồm 40 cuốn(1), tiểu thuyết chữ Nôm gồm 50 cuốn. Số tiểu thuyết Hán Nôm Việt Nam có nguồn gốc từ Trung Quốc chiếm tỉ lệ 1/3, tức 30 cuốn. Xem bảng lược trình sau đây.

Bảng lược trình những tiểu thuyết Hán Nôm Việt Nam có nguồn gốc từ Trung Quốc

 






 

Bảng lược trình cho thấy trong số 30 cuốn tiểu thuyết cổ Việt Nam thuá»™c diện khảo sát, có 23 tác phẩm vừa là chuyển ngữ vừa là chuyển thể, 9 tác phẩm cải biên, 6 tác phẩm mô phá»ng. Äiá»u này nói lên những gì vá» cách tiếp nhận văn há»c nÆ°á»›c ngoài của ngÆ°á»i nÆ°á»›c ta thá»i xÆ°a trên lÄ©nh vá»±c tiểu thuyết ?

1. Vá» mặt Ä‘á» tài, tiểu thuyết cổ Trung Quốc nhÆ° ta được biết, bao quát má»™t phạm vi rất rá»™ng: linh quái (chuyện linh dị, yêu quái), yên phấn (chuyện tình, trai tài gái sắc, tài tá»­ giai nhân), truyá»n kỳ (chuyện lạ ít thấy), công án (chuyện phá án hoặc xá»­ lại những vụ án oan), pha Ä‘ao (chuyện dao rá»±a chém giết), hãn bổng (chuyện roi gậy võ hiệp), yêu thuật (chuyện bùa chú phép thuật), thần tiên (chuyện tu tiên luyện Ä‘an, trÆ°á»ng sinh bất tá»­), giảng sá»­ (kể chuyện lịch sá»­), phúng dụ (chuyện khuyến thiện trừng ác), du ký (chuyện dạo chÆ¡i đây đó) v.v. NhÆ°ng Việt Nam ta chủ yếu tiếp thu hai loại: truyá»n kỳ và yên phấn. Loại Ä‘á» tài công án, du ký, giảng sá»­ không phải không có, nhÆ°ng rất ít. Tiểu thuyết Hán Nôm của ta còn khai thác cả loại “bảo quyển†của Phật giáo và “hí khúc†thuá»™c kịch nghệ, tuy không nhiá»u.

Vì sao các tác giả Việt Nam lại chăm chú khai thác loại tiểu thuyết truyá»n kỳ và yên phấn ? Có lẽ bởi hai loại tác phẩm này dá»… Ä‘á»c, dá»… vào đối vá»›i ngÆ°á»i Việt Nam ta hÆ¡n là các loại tác phẩm khác khi chúng tồn tại dÆ°á»›i dạng những văn bản ngoại ngữ.

2. Vá» mặt văn thể (thể chữ và thể văn), trừ má»™t số lượng nhá» tiểu thuyết (7 tác phẩm) vẫn dùng văn xuôi chữ Hán nhÆ° bản nguồn, số còn lại (23 tác phẩm) Ä‘á»u được chuyển thành thÆ¡ Nôm ÄÆ°á»ng luật hoặc thÆ¡ Nôm lục bát, những phÆ°Æ¡ng thức diá»…n đạt hằng được số đông Ä‘á»™c giả Việt Nam Æ°a thích.

3. Vá» mặt ná»™i dung (cốt truyện, nhân vật, cấu trúc, tình tiết), do phải chuyển ngữ và chuyển thể, các tác giả Việt Nam không tránh khá»i việc cắt xén chá»— này, thêm thắt chá»— kia, nhào nặn lại nguyên tác cho phù hợp vá»›i quy cách của thể văn được sá»­ dụng, cùng lá»i ăn tiếng nói, phong tục tập quán của Ä‘á»™c giả bản địa. Và nhÆ° vậy, dù muốn hay không, văn bản chuyển ngữ cÅ©ng nhÆ° chuyển thể trong chừng má»±c khác nhau, Ä‘á»u hàm chứa má»™t Ä‘á»™ chênh vá» ná»™i dung so vá»›i văn bản gốc. Cái quyết định trÆ°á»›c hết ở đây chÆ°a phải là có hay không có sá»± sáng tạo, mà là việc chuyển ngữ và chuyển thể thành công hay không thành công, có “tiêu hóa†được cái ngoại lai hay không sau khi lá»±a chá»n.

4. Bên cạnh số tác phẩm chuyển ngữ và chuyển thể, ta còn thấy có cả những tác phẩm cải biên (nhÆ° Nam Hải Quan Âm bản hạnh quốc ngữ, PhÆ°Æ¡ng Hoa truyện v.v.) hay mô phá»ng (nhÆ° LÄ©nh Nam chích quái, Truyá»n kỳ mạn lục v.v.). ở loại tiểu thuyết này, hầu hết tên ngÆ°á»i, tên đất, khung cảnh, sá»± kiện... của Trung Quốc Ä‘á»u được thay bằng tên ngÆ°á»i, tên đất, khung cảnh, sá»± kiện... của Việt Nam, đánh dấu cái ngoại lai đã được “đồng hóa†và chuyển vào diện “tiếp biến†theo quy luật chung của tiểu thuyết bản địa (khoảng 60 tác phẩm cả Hán lẫn Nôm) Ä‘ang phát triển song song vá»›i tiểu thuyết du nhập.

*
**

Tóm lại, qua việc tìm hiểu những tiểu thuyết Hán Nôm được chuyển ngữ, chuyển thể, cải biên, mô phá»ng từ tiểu thuyết cổ Trung Quốc, ta có thể hình dung má»™t cách thức tiếp nhận văn há»c nÆ°á»›c ngoài của cha ông : lá»±a chá»n cái gì hữu ích và phù hợp vá»›i truyá»n thống văn hóa, văn há»c của dân tá»™c để tiếp thu, và Ä‘iá»u quan trá»ng là làm sao để tiêu hóa, đồng hóa được chúng, cấp cho chúng má»™t sức sống bản địa, biến chúng thành chất liệu góp phần Ä‘Æ°a ná»n văn há»c Việt Nam Ä‘i lên phía trÆ°á»›c.

T.N

SÃCH VÀ TÀI LIỆU THAM KHẢO

1. Xem Trần Nghĩa: Tiểu thuyết chữ Hán Việt Nam, danh mục và phân loại, Tạp chí Hán Nôm, số 3 - 1997.

2. Trần Nghĩa: Lược đồ quan hệ tiểu thuyết Hán Nôm Việt Nam và tiểu thuyết cổ các nước trong khu vực, Tạp chí Hán Nôm, số 2 - 1998.

3. Hàn VÄ©: Trung Quốc cổ Ä‘iển tiểu thuyết đích phân loại, Song nguyệt san Văn Sá»­ Triết, Äại há»c SÆ¡n Äông, Trung Quốc.

4. Sách đăng ký (Hán Nôm) của Há»c viện Viá»…n đông Bác cổ (Pháp) tại Hà Ná»™i, phần mang ký hiệu AB và VN.

5. Trần Quang Huy: Việt Nam Nôm truyện dữ Trung Quốc tiểu thuyết quan hệ chi nghiên cứu, Luận án Tiến sÄ©, bảo vệ tại Äài Loan năm 1972.

6. Hà vị tỉ giảo văn há»c, Hoàng Tuệ Trân và VÆ°Æ¡ng Äạo Nam dịch. Thượng Hải Xã há»™i khoa há»c viện xuất bản xã, 1991./.