Với cả tâm tình xin gửi lại…
Thân mến tặng khoa GDTH
Tôi phải về thôi, gửi tiếng cười ở lại Tếu táo cùng nhau tan biến muộn phiền Trò nói lái dẫu biết là muôn thuở Vẫn bất ngờ làm nghiêng ngả không gian.
Rồi ngày mai li rượu cạn, tiệc tàn Chẳng ai nhớ hôm qua ai có mặt Càng không nhớ những điều nhỏ nhặt Có sao đâu, đời thế cũng lẽ thường.
Phải xa nhau thôi bởi vì tôi vẫn biết Chẳng thể nào quay ngược lại thời gian Vuốt vạt tóc mướt xanh thời con gái Ước mơ giăng những phút giây khờ dại Mê mải tắm mình trong ánh ban mai
Tạm biệt nhé! Tôi về, xin gửi lại Trời tháng Ba vương vấn áng mây buồn Tiếng ve lạc mùa rót tràn nhung nhớ Chùm phượng trái mùa nhuộm đỏ hoàng hôn Hành trang mang theo có điều mất, điều còn Thì có sao đâu, chẳng hề tiếc nuối Nhìn thấu lòng nhau chân thành, không bối rối Là hạnh phúc ngọt ngào xoa dịu trái tim tôi.
Tôi phải về thôi, kí ức còn để lại Những tháng năm trọn tình nghĩa bạn bè Buồn vui vẫn chia nhau bạn nhé Cả gói mì tôm san sẻ lúc đói lòng Cả những ngày đầu tất tả long đong Và những ngày sau ngập tràn tiếng hát Còn bao điều vẫn là niềm khao khát Nắm vòng tay, hiện thực chẳng xa xôi
Chia tay nhau, tình khó chuyển thành lời Gửi lại chốn đây buồn vui, trăn trở Cùng với thời gian đong đầy nỗi nhớ Và những giận hờn vô cớ ngây ngô.
Tôi phải về thôi, gửi niềm tin ở lại Bạn hiền ơi, giữ ấm lửa ngôi nhà. Dẫu mai này có nhiều điều mới lạ Nếp tình xưa chẳng xộc xệch bao giờ.
Tôi phải về thôi, tấm lòng xin gửi lại Vạt buồn ư, cuộn về tận cuối trời Chỉ nên nhớ về nhau điều đáng nhớ Và cố quên đi điều khó thể quên.
Với cả tâm tình xin gửi lại Bạn thân ơi, chia biệt phút giây này.
Vũ Thị Ân
TP Hồ Chí Minh, tháng 3.2010 |