Lời chào mừng tân sinh viên Khóa 42 ngành Giáo dục Tiểu học – Trường ĐHSP TPHCM In
Thứ tư, 18 Tháng 4 2018 08:46

Lời chào mừng tân sinh viên Khóa 42 ngành Giáo dục Tiểu học – Trường ĐHSP TPHCM


Kính thưa PGS. TS. Nguyễn Thị Ly Kha, nguyên Trưởng khoa GDTH, kính thưa quý thầy cô cùng các bạn tân sinh viên khóa K42 ngành Giáo dục Tiểu học Trường ĐHSP TPHCM.

Đầu tiên, tôi xin đại diện các thầy cô và các anh chị sinh viên khóa 39 đến khóa 41 chúc mừng và đón chào nồng nhiệt các em tân sinh viên khóa K42 ngành Giáo dục Tiểu học của Trường ĐHSP TPHCM.

Cách đây tròn 18 năm, cũng như rất nhiều bạn sinh viên đang ngồi ở đây, tôi đã thực sự hạnh phúc khi cầm trong tay giấy báo trúng tuyển vào Trường ĐHSP TPHCM. Thời đó tỉ lệ sinh viên được vào đại học chỉ chiếm khoảng 14%, còn lại hoặc sẽ phải tiếp tục ôn luyện thi lại vào năm sau, hoặc là học trường cao đẳng, trung cấp hay rẽ sang một con đường khác. Bây giờ với xu thế mở rộng quy mô giáo dục đại học, tỉ lệ sinh viên vào được đại học cao hơn nhiều nhưng điều đó không làm giảm đi niềm vinh dự, sự tự hào của các bạn và của gia đình các bạn khi các bạn được bước vào một trong những trường đại học lớn nhất, uy tín nhất trong hệ thống các trường đại học sư phạm trong cả nước.

Tuy nhiên, cùng với niềm vui sướng là cả một sự lo lắng … không hề nhẹ. Tôi biết cảm giác đó bởi vì tôi cũng đã từng trải qua như các bạn. Với một sinh viên đến từ tỉnh lẻ, từ miền quê, từ những nơi mà cuộc sống yên ả không mấy phức tạp thì lần đầu tiên sống tự lập ở thành phố lớn nhất nước chắc chắn sẽ không dễ dàng gì. Tôi bảo đảm với các bạn là cuộc sống ở thành phố Hồ Chí Minh đối với bất cứ ai, kể cả sinh viên hay không là sinh viên đều không hề dễ dàng. Đối với sinh viên năm nhất các bạn, ngay cả nghĩ về nó thôi cũng đã thấy một áp lực đè nặng. Không còn ai nấu ăn hằng ngày cho các bạn, giặt giũ quần áo, ủi đồ, chăm sóc miếng ăn giấc ngủ hằng ngày cho các bạn. Cái thời gian ôn thi đại học vô lo, cả nhà vây quanh phục vụ đã qua. Thay vào đó là quãng thời gian đầy khó khăn sắp tới. Các bạn phải học trong một môi trường mới trong một tư thế mới, tư thế của những kẻ được chọn và đã chọn. Chúng tôi chọn các bạn còn các bạn chọn con đường tương lai của các bạn. Trong số những bạn sinh viên ngồi ở đây, một số ít người thành phố vẫn sống với gia đình, phần đông còn lại thì người ở nhà trọ, người ở kí túc xá, người thì ở nhà người quen. Tất cả đều phải bắt đầu một hành trình 4 năm học nghề đầy khổ hạnh, để trở thành giáo viên với một nỗi lo khác, nỗi lo của sau 4 năm nữa mình sẽ như thế nào.

Tôi sẽ không khuyên các bạn rằng đừng nên quá lo lắng mà ngược lại hãy lo lắng đi. Bởi vì chính nỗi lo lắng làm cho chúng ta trưởng thành hơn. Các bạn quen lo lắng cho bản thân cũng là để các bạn học cách lo lắng cho người khác. Ở đây các bạn chưa hoàn toàn là giáo viên dù các bạn đã chọn làm giáo viên nên tôi xin phép được nói lên một nhận định cá nhân rằng một trong những yếu tố đặc trưng của nghề giáo đó là biết lo lắng cho người khác, là lòng trắc ẩn, sự vị tha và đức hi sinh. Tôi hi vọng tất cả các bạn ngồi ở đây đều đã có hoặc sẵn sàng để có.

Bởi vậy chẳng cần phải đóng kịch với nhau về một viễn cảnh vô lo làm gì. Lo lắng là một điều không thể tránh khỏi. Do đó hãy dốc hết nỗ lực để hoàn tất công việc có ý nghĩa nhất của cuộc đời mình, đó là làm người mà mình muốn trở thành. Chúng tôi, những giảng viên ở đây sẽ giúp các bạn làm điều đó. Xin thưa là chỉ giúp thôi chứ không quyết định người mà bạn muốn trở thành, việc quyết định đó tùy thuộc hoàn toàn vào ước muốn và sự cố gắng của bản thân các bạn.

Một vài lời không hề dễ nghe nhỉ. Vì không phải là sự an ủi bảo ban quen thuộc, không phải là sự động viên mà các bạn thường nghe. Những lời này dùng để đánh thức các bạn chuẩn bị chia tay với cuộc sống bình yên bấy lâu nay, dấn thân vào một đường hầm với ánh sáng chỉ có ở trái tim và khối óc của các bạn.

Chúc các bạn lên đường may mắn và thành công. Hẹn gặp các bạn ở cuối đường hầm. Xin cảm ơn.