Với Đôi bờ tiếng ru |
Thứ hai, 28 Tháng 3 2011 02:59 |
VỚI “ĐÔI BỜ TIẾNG RU” Vũ Thị Ân Tiếng ru nâng bước chúng ta suốt chặng đời. Thuở nhỏ là tiếng ru của mẹ đưa ta vào giấc ngủ bình yên, cho đất trời tụ sinh khí linh thiêng… Lớn lên, chúng ta nghe thì thầm trong gió tiếng ru của tình yêu muôn thuở đưa ta vào con đường ngát hương quả chín với những buổi chiều mọng tím hoàng hôn. Cứ thế, theo thời gian, tiếng ru sáng bừng lên trong ta những hoài niệm đẹp, làm mái tóc ta xanh hoài, mắt ta biếc mãi và tim ta vẫn rộn ràng trải bát ngát tầm xuân. Từ những cảm nhận sâu sắc, tinh tế thấm đẫm kí ức ngọt ngào trong lời ru năm tháng, cô giáo Đinh Phan Cẩm Vân – cán bộ giảng dạy khoa Ngữ Văn – đã viết: Ru con ngày tháng năm dài Sao hôm thao thức, sao mai đợi chờ Ru từ đòng lúa non tơ Đọng thành sữa mẹ con giờ lớn khôn
Ru anh giấc ngủ bình yên Từ miền nhung nhớ qua miền yêu thương Ru cho chín mọng đồi nương Trái thơm rơi rụng con đường tình yêu
Ru em câu hát mười thương Chúng mình thuở ấy vấn vương nhau rồi Bâng khuâng giọt nắng chiều rơi Ai nâng vạt áo hứng thời gian bay
Ru lòng ta nhé tình ơi Xanh hoài mái tóc của thời trẻ trung Biếc hoài ánh mắt nhớ nhung Tim hoài trổ thắm một vùng tầm xuân
Tiếng thơ dịu êm, lời thơ trong sáng, đằm thắm tưởng chừng như bay bổng hơn, bồng bềnh, quyện vào lòng người khi được chắp cánh bởi giai điệu đẹp, thiết tha, rung động của âm nhạc. Ca khúc Đôi bờ tiếng ru ra đời từ sự quyện hòa ấy. Đó cũng chính là sự tương hợp về tâm hồn của thầy Ngô Quang Dũng và cô Đinh Phan Cẩm Vân; sự rung động tiếng lòng giữa nhà giáo với người làm thơ, giữa nhà giáo với người soạn nhạc. Ca khúc này lần đầu tiên vang lên từ hội thi tiếng hát Chào tương lai – do tập thể cán bộ giảng viên khoa GDTH thể hiện – đã chiếm được tình cảm của người nghe và đoạt giải nhất trong thể loại tốp ca. Hi vọng Đôi bờ tiếng ru sẽ luôn làm lòng ta yên tĩnh, bình thản trước cuộc sống hối hả, sôi động, bộn bề trăn trở hôm nay. Tháng 3.2011 AV
|