Người đàn ông thứ hai In
Thứ hai, 17 Tháng 7 2017 16:15

Bài viết đăng trên tạp chí Công Đoàn Chào mừng Kỉ niệm 40 năm ngày thành lập Trường ĐHSP TPHCM 27/10/1976 - 27/10/2016.


NGƯỜI ĐÀN ÔNG THỨ HAI

Nguyễn Thùy Linh - Công đoàn Khoa Tiếng Nga

Từ ngày theo chồng về dinh, cuộc sống của nó vui và hạnh phúc nhiều hơn nó mong đợi. Gia đình chồng mọi người đều thân thiện và chân chất. Ai cũng yêu mến và dành cho nó tình cảm đặc biệt. Ngay cả mẹ chồng, người tưởng chừng như nhìn bề ngoài rất "khó tính" (lời bạn bè nó nói) vậy mà lại rất thương nó, coi nó như con gái, cưng nó hơn con trai (lời chồng yêu nói). Mỗi ngày nhìn cách mẹ quan tâm, chăm sóc nó, nhất là từ khi nó có bầu thì sự gần gũi của nó và mẹ ngày càng nhiều hơn. Nó thấy thật ấm lòng.

Nó có được cuộc sống như ngày hôm nay quả là một điều kỳ diệu. Nó cảm thấy đó như là một cái ơn lớn mà Thiên Chúa ưu ái ban tặng cho nó vậy.

 

 

Quá vui, quá hạnh phúc, phải chăng vì thế mà căn phòng của nó luôn tràn ngập tiếng cười. Có lẽ vì vậy mà khi chồng đi công tác 2 ngày, nó thấy nhớ, thấy buồn khi vắng bóng chồng... Rồi một tuần về ở với mẹ, nó cảm giác như xa chồng hàng ngàn cây số. Nhớ chồng thật nhiều, nhớ nụ cười, giọng nói, khuôn mặt, thân hình ông địa của chồng và cả cách chồng chăm sóc, lo cho nó mỗi ngày.

Xa chồng, nhớ chồng nó mới thấy hiểu và thương mẹ nó nhiều hơn. Gần 4 năm vắng bóng bố, mẹ nó một mình trải qua những thăng trầm của cuộc sống. Lo cho các con ăn học, rồi dựng vợ gả chồng cho chị em nó. Nó tự hào và khâm phục mẹ vĩ đại biết bao. Mẹ năm nay đã bước sang tuổi ngũ tuần nhưng nhìn mẹ vẫn đẹp, vẫn mặn mà lắm. Bên cạnh mẹ có rất nhiều người đàn ông theo đuổi, tán tỉnh. Vì họ nể, khâm phục mẹ - một người phụ nữ kiên cường.

Kể từ khi bố mất, nhiều người đã từng khuyên nó "hãy để mẹ đi bước nữa", "hãy tìm cho mẹ một người đàn ông phù hợp để mẹ được vui lúc tuổi già",...Nó nghe xong giẫy nẩy, cáu kỉnh không đồng ý. Nó ích kỷ nghĩ rằng cuộc sống của mẹ hiện tại là vui lắm rồi. Tuy bố không còn nữa nhưng mẹ có được nguồn vui từ 3 chị em nó, từ công việc, bạn bè - thế là đủ.

Điều quan trọng là trong tâm trí nó "bố là người Cha tuyệt vời nhất" không ai có thể thay thế được. Bố đã dành cả cuộc đời cho gia đình và tình yêu, sự hy sinh vô bờ cho nó. Không ai, không một người đàn ông nào có thể so sánh và thay thế vị trí bố trong trái tim nó cả. Nó yêu bố hơn bao giờ hết. Chính vì thế nó không chấp nhận người đàn ông nào khác đến với mẹ, ngoài bố.

Thời gian trôi đi, những ngày sống vui bên chồng đã dần dần làm cho nó có cái nhìn mới hơn về mẹ. Nó thương mẹ thật nhiều, lo cho mẹ những lúc ở nhà một mình không chồng, con cái bên cạnh. Nó đã hiểu chồng và con cái là 2 thế giới khác nhau. Ta không thể lấy tình yêu, niềm vui của con cái để lấp đầy nỗi nhớ chồng. Không có chồng cuộc sống của ta thật tẻ nhạt và đáng sợ, ta phải tự quyết định tất cả mọi việc dù to dù bé. Chồng mới có thể là chỗ dựa tinh thần vững chắc và chia sẻ niềm vui, hạnh phúc mỗi ngày với ta. Con cái cũng quan trọng nhưng chúng không thể thay thế vai trò và vị trí của chồng được.

Nó đã hiểu mẹ nó cô đơn thế nào khi bố ra đi mãi mãi. Nó thấy thật cần thiết phải tìm và chấp nhận người đàn ông thứ 2 của mẹ - ngoài bố. Nếu mẹ có người đàn ông thứ 2, điều đó không phải là mẹ bội bạc, không còn yêu, kính trọng bố nữa. Mà đơn giản, trong quá khứ mẹ đã sống và làm tròn nghĩa vụ, bổn phận của một người vợ, đã yêu bố bằng tình yêu trọn vẹn của trái tim. Trong mẹ, bố luôn là người chồng, người cha tuyệt vời của 3 đứa con ngoan.Giờ đây mẹ cần phải sống một cuộc sống mới, cuộc sống của hiện tại, cuộc sống cho riêng mẹ. Vì thế mẹ cần có người đàn ông thứ 2 để mẹ dựa, mẹ chia sẻ, làm bạn lúc tuổi già...

Nó sẽ học cách mở lòng mình, học cách chấp nhận hiện tại. Nó sẽ cho mẹ cơ hội và đi tìm cho mẹ một người xứng đáng với mẹ, yêu thương, đồng cảm với mẹ nhiều như bố - đó là người đàn ông thứ 2 của mẹ.